KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 599

công tử.”

Lưu Sách đảo mắt nhìn theo bóng tỷ tỷ đi khuất hẳn rồi mới láu lỉnh vỗ

vào người, hỏi Quân Tu Mỹ: “Tôn đại ca, huynh thích tỷ tỷ của đệ à?”

Hắn thu ánh nhìn hút theo Lưu Tế Quân, cúi xuống trả lời cậu bé: “Đúng

vậy.” Đàn ông Ô Tôn lòng dạ ngay thẳng, không hề làm bộ ngượng ngùng.

Hắn trả lời dứt khoát như thế trái lại làm cho Lưu Sách hơi bất ngờ, lặng

đi một lúc mới thở dài sườn sượt thốt lên, “Khó lắm đấy.”

Cậu làm bộ trầm ngâm một lúc nhưng thấy Quân Tu Mỹ không mắc mưu

mà chỉ khoanh tay yên lặng, thì lại không nhịn được nói tiếp: “Mặc dù tỷ tỷ
không phải là con ruột của cha mẹ đệ nhưng huynh đừng tưởng rằng tỷ ấy
phải ăn nhờ ở đậu, hoàn cảnh đáng thương. Có đôi khi đệ còn cảm thấy mẫu
thân chiều chuộng tỷ ấy hơn cả đệ. Hơn nữa, Hoàng hậu nương nương và
Phi Nguyệt cô cô đều rất thích tỷ tỷ.”

“Mặc dù đệ thấy Tôn đại ca”, cậu nhìn từ trên xuống dưới đánh giá hồi

lâu rồi nói: “Có phong thái không phải người bình thường nhưng lại không
phải người Hán. Vì điều này, huynh muốn kết hôn với quận chúa Đại Hán
là rất khó.”

Quả nhiên không có ai là đèn cạn dầu. Quân Tu Mỹ than thầm, chỉ là một

cậu bé chưa tới mười tuổi mà đã có thể nhận biết được nhiều như vậy. Tuy
nhiên, hắn nheo mắt, thành bại còn do người làm, nếu không làm thì không
biết thế nào cả?

Tháng Ba, Hán đế đến Thượng Lâm Uyển săn thú mùa xuân, mời cả

cháu trai và cháu gái của quốc vương Ô Tôn đi cùng. Người Ô Tôn sống du
mục săn bắn trên thảo nguyên nên dù nam hay nữ đều cưỡi ngựa bắn tên rất
giỏi. A Mạc Đề bị cảm lạnh mới khỏi, trong lòng lại đang buồn bực về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.