KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 600

chuyện kết thân cầu hòa nên tự mình cưỡi ngựa ra roi phóng vụt đi. Thượng
Lâm Uyển có diện tích rất rộng, cô phi ngựa một lát, gió tạt vào người thì
bình tĩnh lại, nhìn bốn phía chẳng còn nhận biết phương hướng thế nào, bất
đắc dĩ đành xuống dắt ngựa từ từ bước đi.

“Mặc dù con gái man di nhưng xem ra cũng rất có phong độ.”

Câu nói khinh mạt vang lên phía sau khiến A Mạc Đề giật mình quay

đầu nhìn lại, thấy một người Hán cưỡi ngựa từ trong rừng phi ra. Hắn có
khuôn mặt khá dễ coi nhưng dáng điệu quý phái, không thể giấu được vẻ
kiêu ngao.

“Hu!” Hắn ruổi ngựa đến bên cạnh A Mạc Đề thì ghìm cương lại, nói:

“Ngươi có biết rằng ta chính là vị hôn phu đích thân bệ hạ ban hôn cho
ngươi, con thứ của Đông Lâm hầu, tên là Lưu Bồi?”

Hắn là hoàng thân mà lại phải kết hôn với một người con gái tộc Hồ nên

rất không cam lòng nhưng lại không dám phản ứng lại bệ hạ, vì vậy mới
trút hết oán giận lên người cháu gái của Ô Tôn vương. Hắn ngồi trên lưng
ngựa khom mình nhìn xuống, cười vẻ càn rỡ, “Hãy cho ta xem con gái Ô
Tôn có gì khác với con gái người Hán?”

A Mạc Đề không giỏi tiếng Hán như ca ca nhưng vẫn miễn cưỡng hiểu

được mấy chữ, biết thân phận của người trước mặt thì tức giận nhướng mày.
Cô cũng là kiều nữ của một nước, chưa từng bị đối xử tệ như thế nên rất
không hài lòng với người này. Không biết tự bao giờ cô đã rút cây cung sau
lưng ra, chém thẳng vào Lưu Bồi. Lưu Bồi nhanh tay lẹ mắt tránh được
nhưng cung vẫn bổ trúng thân ngựa khiến nó kinh sợ hất tung hắn xuống
đất.

Lưu Bồi loạng choạng đứng dậy, cả giận nói, “Man di, hãy xem ta thu

phục ngươi như thế nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.