KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 601

“Vương tôn.” Đám tùy tùng Ô Tôn đứng cùng Quân Tu Mỹ ở chỗ khuất

trong rừng trông thấy tình cảnh này, vội vàng nói, “Nếu chúng ta không
xông ra thì tiểu thư A Mạc Đề sẽ phải chịu thiệt thòi.”

Mặc dù A Mạc Đề là cô gái lớn lên trên thảo nguyên còn Lưu Bồi là con

cháu quý tộc ở thành Trường An nhưng nam nữ trời sinh đã có những khác
biệt mà con người không thể nào vượt qua được.

Quân Tu Mỹ nhíu mày, trầm giọng nói, “Hãy chờ một chút đã.”

Hắn âm thầm siết chặt nắm tay, làm như vậy có phải là tốt không? Hắn

muốn cưới về một cô nương nhà Hán nhưng thấy người này không xứng
với A Mạc Đề. Ngoài kia, A Mạc Đề đã trúng một tát, khuôn mặt lập tức đỏ
ửng, tóc tai tán loạn. Cái tát ngược lại chỉ kích thích cô bộc phát tính cách
ngang ngạnh, dùng hết sức lực đá ra một cước trúng chân trái Lưu Bồi. Lưu
Bồi thẹn quá hóa giận, đang định tiếp tục động thủ thì chợt nghe thấy giọng
trầm thấp nói tiếng Hán cứng ngắc: “Ngươi làm gì muội muội của ta vậy?”

“Ca ca”, A Mạc Đề bị ấm ức òa lên một tiếng rồi vùi đầu vào lòng Quân

Tu Mỹ khóc tức tưởi.

Quân Tu Mỹ giơ tay trấn an cô, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào

Lưu Bồi, lạnh lùng nói, “Ta là sứ giả Ô Tôn đi sứ Đại Hán với ước nguyện
kết thành đồng minh vĩnh viễn với Đại Hán. Người Đại Hán lại đối xử với
cháu gái của Ô Tôn vương chúng ta như thế này sao?”

Lưu Bồi tỉnh táo lại, mồ hôi toát đầm đìa. Hắn hiểu rằng nếu đối phương

bẩm báo với bệ hạ việc này thì cuộc đời hắn coi như là hết, vội vàng cười
nói, “Đây chỉ là đùa chơi mà thôi. Ta đến chỉ để coi mặt vị hôn thê của
mình. Đại ca giơ cao đánh khẽ, chúng ta đều là người một nhà mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.