KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 612

A Kiều nghe xong cười một hồi, nam nhân này vẫn luôn có bộ dạng tự

đại độc tôn như vậy. Nhưng y có tư cách ấy. Thời đại Hán Vũ Đế là thời
thịnh trị chưa từng có trong lịch sử Trung Quốc, nhân tài xuất hiện lớp lớp,
công lao sự nghiệp kỳ vĩ, để lại cho các triều đại sau một bức bản đồ rõ
ràng. Sau triều đại của y thì đến triều Đường mới lại hưng thịnh huy hoàng
tương tự.

Bọn họ ở lại trên đỉnh núi một đêm. Lưu Triệt đã tạo lập công đức muôn

đời, lại có giai nhân trong lòng nên cực kỳ hưng phấn, sai người mang tới
một loại cây để đích thân trồng.

“Hay cứ chọn cây bách đi.” A Kiều nói. “Cây bách sống được ngàn năm.

Ngàn năm sau, mọi người lên đỉnh Thái Sơn còn có thể chiêm ngưỡng cây
do bệ hạ đích thân trồng, giống như những cây bách tướng quân bệ hạ thấy
trên Tung Sơn.”

“Hay.” Lưu Triệt luôn không muốn làm A Kiều cụt hứng, gật đầu

nói,”Vậy chọn bách đi.”

Tùy tùng rất nhanh tìm tới mấy cây bách non. Tuy nói là Hoàng đế đích

thân trông nhưng thật ra đều do tùy tùng đào hố, tưới nước, Lưu Triệt chẳng
qua chỉ cẩn thận đặt cây giống vào cái hố mà họ đã đào sẵn.

“Kiều Kiều tới đây giúp trẫm một tay.” Lưu Triệt gọi.

“Được rồi.” Nàng gật đầu đáp rồi đi qua nhẹ nhàng giữ cây giống cho

Lưu Triệt xúc đất đổ vào hố.

Nàng có thể nghĩ đến cảnh cành lá sum sê, dáng cứng cáp cao vút của

sáu cây bách thời Hán này vào ngàn năm sau nhưng không biết cuối cùng là
cây nào bị “Xích Mi chém một nhát, thấy chảy máu nên dừng tay”

[4]

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.