KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 642

Lưu Triệt xưa nay hùng tâm vạn trượng, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy

sợ hãi. Y ôm chặt lấy A Kiều, trầm mặc một lát rồi nhẹ giọng hỏi, “Sao
Kiều Kiều lại không hề tức giận một chút nào thế?”

“Cái gì?” Trần A Kiều giật mình, một lúc sau mới có phản ứng, hỏi

ngược lại, “Sao thiếp lại phải tức giận?”

Mặc dù Vệ Thanh là người họ Vệ nhưng nàng vẫn thừa nhận hắn là anh

hùng. Còn nguyên nhân hắn không còn được Lưu Triệt tin dùng, truy đến
cùng, có một phần do tính toán của nàng. Gian nan là nợ anh hùng phải vay.

“Thiếp biết.” Nàng mỉm cười nói, “Vệ Thanh là một người quan trọng

trong cuộc đời bệ hạ, không có gì đáng ngạc nhiên. Giống như A Kiều là
thê tử của bệ hạ nhưng A Kiều vẫn có sư phụ, Mạch Nhi, Tảo Tảo, sư
huynh.” Bọn họ đều là những người không thể thay thế trong cuộc đời.

Lưu Triệt hừ lạnh một tiếng. Nghe A Kiều nhắc tới Tiêu Phương, y

không khỏi nhớ lại cảnh trong Thượng Lâm Uyển năm Nguyên Đỉnh
nguyên niên, người đàn ông đẹp như ngọc kia bởi vì A Kiều đau đớn mà
bộc phát ra một phần tâm tư vẫn luôn giấu kín. Cho tới bây giờ, cả linh hồn
lẫn thể xác A Kiều đều đã thuộc về y nhưng y vẫn không thể nào xóa đi sự
kính trọng của nàng với Tiêu Phương. Y nồng nàn hôn lên khuôn mặt kiều
diễm ở trong lòng, khiến nàng ngây ngất. Tất cả những ý nghĩ vẩn vơ đều
tạm thời ném lên tận chín tầng mây.

Vào năm Nguyên Phong thứ sáu, Ích Châu, Côn Minh làm phản. Lưu

Triệt sai Tiết Thực xuất quân bình định. Vào năm sau nhà Hán đổi niên hiệu
thành Thái Sơ. Tháng Năm năm Thái Sơ đầu tiên, triều đình ban chiếu dùng
“Thái Sơ lịch”, lấy tháng Giêng là tháng đầu năm chọn màu vàng làm
chính, tính theo ngũ hành, quy định các chức quan, âm luật và lễ nghi của
tông miếu, của bá quan thành chuẩn mực cho đời sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.