KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 645

Lưu Mạch không ngờ mẫu thân lại đáp lại như thế, cất tiếng cười lớn.

Hãn huyết bảo mã nghe tiếng cười, cảm giác mình bị sỉ nhục, quay đầu nhìn
hai mẹ con trước mặt vẻ tò mò.

“Vậy thì xin mẫu thân ban cho nó một cái tên”, Lưu Mạch nói.

“Con ngựa này là lương câu

[5]

của thiên hạ, lông đỏ như máu, mồ hôi

cũng đỏ như máu”, A Kiều suy nghĩ một chút nói, “Vậy đặt tên là Chu Ly
đi.”

[5] Lương câu: Ngựa tốt.

Bởi vì Lưu Mạch thuần phục được Chu Ly nên Lưu Triệt ban nó cho Lưu

Mạch. Khi Lưu Mạch trở lại điện Bác Vọng, Thượng Quan Linh đã nghe
nói chuyện ở trường ngựa. Cho dù mắt thấy Lưu Mạch không hề bị tổn
thương nhưng nghĩ lại vẫn kinh tâm động phách, bước ra đón, lo lắng hỏi:
“Điện hạ có chuyện gì không?”

“Không sao.” Lưu Mạch thay y phục, vẫn còn hăng hái: “Linh Nhi, ta tập

võ từ thuở nhỏ, chẳng qua là một con ngựa mà thôi, sao làm khó được ta.”

Lưu Yêu đã ba tuổi, có thể nói được mấy từ, bi bô gọi, “Phụ thân.”

Gương mặt cô bé không giống cha mẹ mấy, nhưng lại giống hệt A Kiều
thậm chí còn giống hơn cả cô cô Lưu Sơ. Vì vậy, cô bé được phụ thân Lưu
Mạch và tổ phụ Lưu Triệt vô cùng yêu thích. Đối với Lưu Triệt, nói là yêu
thích cũng không hoàn toàn chính xác. Lúc gặp Lưu Yêu thì vẻ mặt y hòa
ái, ban thưởng rất nhiều nhưng y lại không muốn Thượng Quan Linh
thường xuyên đưa Lưu Yêu đến điện Trường Môn chơi, càng không thích
thấy Lưu Mạch yêu thương con gái. Lưu Mạch loáng thoáng phát hiện ra
điều này nên cũng ít khi dẫn con gái xuất hiện trước mặt phụ hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.