KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 647

“Lại đặt tên à?” Trần A Kiều khẽ nhíu mày, nói: “Nó là cáo tuyết đến từ

Ô Tôn, vậy thì gọi là Tuyết Ô đi.” Tuyết Ô rúc vào lòng A Kiều ấm áp,
ngẩng đầu lên kêu chít chít mấy tiếng, cảm giác được sự an ổn toát ra từ
người phụ nữ này.

Vào năm Lưu Yêu lên năm tuổi, đã có thể bước đi lũn cũn. Nó rất thích

Tuyết Ô được A Kiều nuôi trên điện, nhõng nhẽo với A Kiều, “Hoàng tổ
mẫu, để cho Tuyết Ô đi theo Yêu Yêu về điện Bác Vọng ở vài ngày có
được không?”

A Kiều nhìn Lưu Yêu, trong lòng thầm nghĩ, nếu nàng dám đồng ý thì

không biết vẻ mặt Lưu Triệt sẽ thế nào? Nàng không thể làm gì khác hơn là
dỗ dành Lưu Yêu, “Nếu Yêu Yêu thích Tuyết Ô thì đến Trường Môn ở vài
ngày là được rồi.”

Ngày hôm đó, Lưu Sơ hồi cung thăm mẫu thân, ôm Tuyết Ô, nghe kể

chuyện của Lưu Yêu thì cười khanh khách, “Yêu Yêu muốn có được Tuyết
Ô”, cô bày cách: “trước hết cháu phải đi xin hoàng gia gia đã.”

Lưu Yêu dù luôn được Lưu Triệt cưng chiều nhưng thỉnh thoảng nhìn

thấy vẻ mặt lạnh lùng của Lưu Triệt đối với người khác thì trong lòng vẫn
thấy sợ hãi, rùng mình một cái, nói: “Thôi ạ, coi như cháu không cần nữa là
được.”

A Kiều nghe nói Quách Giải trở lại Trường An, cuộc sống khá tốt. Xa

cách quá lâu, nàng cũng không có ý rời cung đến thăm, biết hắn mạnh khỏe
là an tâm rồi. Vào một năm khác, Thượng Quan Linh cùng Lưu Sơ đều có
thai, đều sinh một bé trai vào năm Thiên Hán đầu tiên.

Cái tên Thiên Hán cũng rất có thâm ý. Bởi vì hàng năm đều bị hạn hán

nên Lưu Triệt cải niên hiệu thành Thiên Hán. Từ đó về sau, niên hiệu triều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.