KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 370

Phán Xét, nó cư xử dè dặt và im lặng. Không phải tôi đang phàn nàn gì đâu,
nhưng việc này chẳng giống nó chút nào.

"Chuyện gì đã xảy ra với Anubis thế?" tôi hỏi nó lần thứ một triệu.

Nó quắc mắt nhìn tôi, sẵn sàng mắng mỏ tôi thậm tệ. Rồi có lẽ nó

quyết định tôi không đáng cho nó làm thế. Nó lại đưa mắt nhìn chiếc

lông vũ phát sáng đang bay lơ lửng phía trên lòng bàn tay nó.

"Bọn em nói chuyện" con bé cẩn thận nói. "Anh ấy hỏi em một vài câu

hỏi."

"Kiểu câu hỏi nào?"

"Carter, đừng hỏi. Xin anh đấy."

Xin anh đấy? Được rồi, điều đó thật sự chẳng giống Sadie chút nào.

Tôi nhìn nữ thần Bast, nhưng cô ấy chẳng giúp được gì. Cô ấy đang dùng

những cái vuốt của

mình chầm chậm chọc miếng mi-ca thành các lỗ nhỏ.

"Có chuyện gì không ổn sao?" tôi hỏi cô ấy.

Cô ấy vẫn dán mắt vào cái bàn. "Lúc ở Vùng Đất của Người Chết, ta đã

bỏ rơi hai đứa. Một lần nữa."

"Anubis đã làm cô giật mình," tôi nói. "Chuyện đó cũng chẳng có gì to

tát."

Nữ thần Bast giương đôi mắt vàng lớn nhìn tôi, và tôi có cảm giác mình

chỉ đang làm cho mọi việc xấu thêm.

"Ta đã hứa với cha cậu, Carter. Để đổi lấy sự tự do của ta, ông ấy đã giao

cho ta công việc còn quan trọng hơn cả việc chiến đấu với Con Rắn: bảo vệ
Sadie - và nếu trong trường hợp cần thiết, bảo vệ cả hai ngươi!"

Sadie đỏ mặt. "Nữ thần Bast, điều đó... ý tôi là, cảm ơn cô về tất cả,

nhưng chúng tôi chẳng thể quan trọng bằng việc chiến đấu với... cô biết
đấy, hắn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.