Thành phố này nhỏ hơn Phoenix nhiều, và một con sông lớn vạch ra đường
ranh giới phía nam của nó, đỏ lấp lánh trong ánh sáng đang lụi tàn. Con
sông uốn quanh chân núi bên dưới chúng tôi trước khi chảy ngoằn ngoèo về
phía bắc.
"Chúng ta đang ở trên mặt trăng," Sadie lẩm bẩm.
"El Paso, Texas," nữ thần Bast sửa lại. "Và đó là dòng Rio Grande." Cô
ấy hít thật sâu làn không khí khô mát mẻ. "Một nền văn minh sông nước
trong sa mạc. Rất giống với Ai Cập, thật sự đấy! ờ, ngoài trừ sự thật rằng
nước Mexico ở ngay sát bên. Ta nghĩ đây là điểm tốt nhất để triệu hồi
Nephthys."
"Cô thực sự nghĩ rằng bà ấy sẽ nói cho chúng tôi danh tính bí mật của Set
sao?" Sadie hỏi.
Nữ thần Bast cân nhắc. "Nephthys không thể đoán trước được, nhưng cô
ta đã chống lại chồng mình trước đây. Chúng ta có thể hy vọng."
Nghe không có vẻ gì hứa hẹn lắm. Tôi nhìn chăm chú vào con sông ở xa
xa bên dưới. "Sao cô lại ngừng xe lại trên núi? Sao không đến gần hơn?"
Nữ thần Bast nhún vai, như thể cô ấy đã không nghĩ ra điều đó vậy. "Loài
mèo thích được ở càng cao càng tốt. Phòng trường hợp phải vồ lấy thứ gì
đó ấy mà."
"Tuyệt," tôi nói. "Vậy nếu chúng ta phải nhảy vồtấn công, thì chúng ta
cũng đã sẵn sàng."
"Không đến nỗi," nữ thần Bast nói. "Chúng ta chỉ cần leo xuống phía
dòng sông kia qua một vài dặm đất đá, xương rồng, và rắn rung chuông,
phải dè chừng đám cảnh biên, bọn buôn người, các pháp sư và mấy con
quỷ- và triệu hồi Nephthys."
Sadie huýt sáo. "ồ, tôi thật phấn khích!"
"Agh!" Khufu tán thành hai tay hai chân. Nó ngửi ngửi trong không khí
và hách xì.