KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 489

được vé cho người chú “đau ốm” và cho cả chúng tôi đi đến tận New York.

Tôi đã ngủ trong suốt chuyến đi, chiếc vòng cổ Horus được giữ chặt

trong tay tôi.

ﻤﻤﻤ

Chúng tôi quay trở lại Brooklyn vào lúc xế chiều.

Chúng tôi tìm thấy căn biệt thự đã bị đốt cháy, y như những gì chúng

tôi đã nghĩ, nhưng chúng tôi chẳng còn nơi nào để đi. Tôi biết chúng tôi đã
có quyết định đúng đắn vì khi dìu chú Amos đi qua cửa, chúng tôi đã nghe
thấy tiếng “Agh! Agh!” quen thuộc.

“Khufu!” Sadie kêu lớn.

Con khỉ đầu chó chuồi người tới ôm lấy con bé và leo lên vai nó. Nó

tóm lấy tóc con bé, nhìn xem liệu con bé có mang cho nó bất cứ con rệp
ngon lành để ăn không. Rồi nó nhảy xuống và tóm lấy quả bóng rổ đã bị tan
chảy một nửa. Nó cứ khăng khăng càu nhàu với tôi, chỉ về phía cái rổ tạm
thời mà nó tạo ra từ một vài cây xà bị đốt cháy và một cái giỏ đựng quần áo
bẩn. Đó là hành động của sự tha thứ, tôi nhận ra thế. Nó đã tha thứ cho tôi
vì chơi quá tồi trong trò chơi yêu thích của nó, và nó đề nghị được dạy cho
tôi. Nhìn quanh nhà, tôi nhận ra nó cũng đã cố dọn sạch theo cách của khỉ.
Nó đã phủi bụi cho chiếc sofa còn sót lại, chất đống rác hộp Cheerios vào
bên trong lò sưởi, và thậm chí còn đặt một đĩa nước và thức ăn mới cho
Muffin, lúc này đang cuộn tròn nằm ngủ trên một chiếc gối nhỏ. Ở phần đã
được dọn sạch nhất của phòng khách, bên dưới khu vực mái nhà còn
nguyên vẹn, Khufu đã đặt ba đống gối và mền tách biệt – chỗ ngủ cho
chúng tôi.

Tôi cảm thấy họng mình như nghẹn lại. Nhìn thấy sự quan tâm mà nó

đã chuẩn bị sẵn sàng cho chúng tôi, tôi không thể hình dung ra một món
quà chào mừng về nhà nào tốt hơn được.

“Khufu,” tôi nói, “mày là một con khỉ đầu chó bá cháy bọ chét.”

Agh!” nó nói, chỉ về phía quả bóng rổ.

“Mày muốn dạy cho tao?” tôi nói. “Ồ, tao đáng phải học lắm. Cho

bọn tao một giây để…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.