KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 100

- Lời ấy sai rồi. Danh dự của Phó Tông Thư và Thái Kinh như thế nào,

sử gia đời sau sẽ có bình luận. Nếu thế thúc không nói như vậy, Thái Kinh
trước tiên sẽ gièm pha, nói rằng thế thúc phái người ám sát Phó tướng. Cái
này gọi là "dùng mâu của người đâm thuẫn của người", đoán trước hành
động của địch.

Y vỗ vỗ bả vai cứng như đá của Lãnh Huyết, nói:

- Chiêu này của Thế thúc là đi trước một bước, làm rối loạn kế sách

của Thái Kinh. Đối phó với ác nhân, nếu như mọi chuyện đều nói lễ, vậy
thì chỉ có liên tiếp thất bại; đối phó với tiểu nhân, nếu như mọi chuyện đều
nói lý, vậy cũng chỉ có từng bước thất sách. Thế sự có lúc phải dùng bất
biến ứng vạn biến, có lúc lại phải dùng vạn biến ứng bất biến.

Lãnh Huyết vẫn có phần xem thường:

- Nhưng mà, đó là lừa gạt Hoàng thượng… phạm tội khi quân.

- Khi Hoàng đế chỉ thích nghe những gì mà hắn muốn nghe, không

còn là khi quân hay không khi quân nữa.

Truy Mệnh nhỏ giọng nhưng nghiêm túc:

- Có lúc vì muốn đạt được mục đích, đành phải vận dụng thủ đoạn.

Lãnh Huyết trầm ngâm nói:

- Có điều, mục đích đạt được sau khi bất chấp thủ đoạn, có phải khác

biệt rất lớn với mục đích ban đầu hay không?

- Không có mục đích thì cũng không có thủ đoạn.

Truy Mệnh nói với ngữ điệu như bỡn cợt:

- Nhưng không có thủ đoạn, thông thường cũng mất đi mục đích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.