KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 98

Thái Kinh lập tức kể rõ cái chết của Phó Tông Thư, đồng thời cho

rằng mình phải chịu trách nhiệm.

Triệu Cát lại cảm thấy kinh ngạc, bảo hắn giải thích thế nào?

Thái Kinh nửa oán nửa giận nói, hắn và Phó Tông Thư vốn nhường

nhịn kính trọng lẫn nhau, dùng quốc sự làm trọng, nhưng lại có kẻ cậy già
lên mặt, được sủng ái nên kiêu ngạo, mưu mô khó lường, bao che bè lũ.
Hắn lo lắng thánh thượng gặp nguy hiểm, cho nên mới lén triệu tập nhân sĩ
hào kiệt, âm thầm bảo vệ Hoàng thượng. Không ngờ có mắt như mù, nhìn
nhầm kẻ gian, thích khách kia đã sớm bị Gia Cát mua chuộc, trước tiên
hành thích Phó tướng, sau đó còn muốn ám sát cả hắn, khiến hắn bị trúng
một đao, may mà giữ được mạng già, còn có thể tiếp tục cống hiến cho
Hoàng thượng.

Lần này Triệu Cát lại cảm thấy khó xử. Thái Kinh nói là do Gia Cát

làm, Gia Cát lại nói là do Thái Kinh làm, rõ ràng là "ông nói ông có lý, bà
nói bà có lý". Theo như hắn thấy, hai bên đều giống như nói thật, mà lại
giống như nói dối. Nhưng trong lòng hắn có ý muốn bảo vệ Thái Kinh, lại
nhìn vết thương của Thái Kinh, máu còn đang chảy ra. Triệu Cát cho rằng
mình anh minh, có thể nhìn rõ mọi việc, ít nhất Thái Kinh thật sự bị
thương, vì bảo vệ mình nên bị hại, có thể thấy được lòng trung thành.

Hắn lập trách phạt Thái Kinh, nhưng mười ngày sau lại phong thưởng,

như vậy lên lên xuống xuống đều do một tay hắn làm, có thể nói là thiên uy
khó lường. Triệu Cát cũng cảm thấy rắc đắc ý vì thủ đoạn anh minh của
mình.

Sau khi xử lý chuyện này, hắn đã cảm thấy hao tổn tinh thần, phải chơi

đùa thoải mái một phen, để không uổng cuộc đời ngắn ngủi này.

Gia Cát tiên sinh gặp vua khải tấu xong, sau khi lui ra lập tức hội họp

với Lãnh Huyết và Truy Mệnh đang chờ, đi đến bái kiến Mễ công công Mễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.