KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 97

lại cho người hiền. Thái Kinh lại âm thầm thao túng, giúp Phó Tông Thư
ngồi lên chức vị Tể tướng. Hai người trao đổi tin tức, đồng loã đồng mưu,
nhưng ở trước mặt hoàng đế lại tỏ ra thanh cao, có khi bàn luận về những
chuyện nhỏ lại cố tình mỗi người một ý, tranh luận không ngừng, biểu thị
hai bên vốn không liên quan, chỉ vì lợi ích của quốc gia mà nhường nhịn
nhau.

Điều này rất được Triệu Cát tán thưởng, thường khen "Thái khanh độ

lượng hơn người". Thực ra hai người Thái Phó chỉ là diễn kịch, lừa gạt vị
hoàng đế ngu ngốc này mà thôi.

Vì vậy, Triệu Cát cho rằng trước giờ Phó Tông Thư vốn bất hòa với

Thái Kinh, mà mình có thể khiến hai người bọn họ và Gia Cát tiên sinh
cùng nhau ra sức vì nước, càng cảm thấy anh minh. Lúc này vừa nghe Gia
Cát khải tấu, có vẻ như là sự thật, liền cho rằng Thái Kinh không nhịn được
Phó Tông Thư, muốn dùng một mũi tên giết cả hai con chim, lập tức mặt
rồng giận dữ.

Hắn lập tức triệu Thái Kinh đến trước mặt chất vấn.

Thái Kinh vừa nghe truyền, trước tiên cắt lên cánh tay phải của mình

một đường, bảo người băng bó, sau đó mới vội vàng đến hoàng cung.

Hắn vừa vào cung, biết được Gia Cát tiên sinh đã tới trước, trong lòng

cảm thấy không ổn.

Hắn vừa thấy sắc mặt của Triệu Cát, liền biết hoàng đế đã nghi ngờ

bảy phần, lập tức quỳ xuống xin tội, dập đầu đến khi trán sưng một cục lớn,
đau đớn khóc lóc than thở, một mặt xin Hoàng thượng anh minh "giáng
tội", một mặt xin Thánh thượng thần võ "minh xét".

Triệu Cát thấy hắn như vậy, cho rằng hắn còn không dám ngang ngược

càn rỡ quá mức, trong mắt vẫn còn có vị hoàng đế này, liền hỏi rõ hắn
phạm "tội" gì, muốn "xét" chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.