KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 193

Thật sự yêu một người thì phải si vì nàng, cuồng vì nàng, không nên

đẩy tới đưa lui, lỡ người hại mình.

Không ngờ khi chuyện xảy ra đối với y, lại vẫn thành mê cục.

Người trong cục mơ hồ.

Đây là một mê cục thật sự.

Gia Cát tiên sinh rất yêu Tiểu Kính cô nương, nhưng y biết có một

người còn yêu sâu đậm hơn mình, càng không thể mất đi Tiểu Kính.

Đó là Nguyên Thập Tam Hạn, sư đệ của y.

Y hi vọng sư đệ có thể đạt được thành tựu, y luôn cho rằng Nguyên tứ

sư đệ sẽ xuất sắc hơn mình.

Y cũng không muốn tiếp tục đả kích Nguyên sư đệ. Nếu như lại xảy ra

hiểu lầm, e rằng cả đời này cũng không tháo gỡ được.

Nhưng cho dù như vậy, y cũng không có ý định nhường Tiểu Kính cho

Nguyên Thập Tam Hạn.

Yêu không phải là vật chất, cũng không phải là "vật ngoài thân".

Yêu là ở trong lòng, không thể nhường nhịn.

Nhưng y lại cho rằng, Nguyên Thập Tam Hạn là người thích hợp với

Tiểu Kính hơn so với mình.

Bởi vì y là một kẻ phong lưu không chịu gò bó.

Tiểu Kính chắc chắn không thể chấp nhận chuyện này.

Nàng là một cô gái như nước, không thể vấy bẩn, không chịu nổi

phong ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.