KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 292

- Chúng ta phải bày trận ở đây.

- Tiếp đó chia binh làm hai đường.

- Sau đó thì phải kiên nhẫn.

- Còn phải chờ đợi.

- Nhẫn à?

Đường Bảo Ngưu kêu lên.

Hắn bình sinh sợ nhất chờ và nhẫn.

Nhưng đời người lại thường phải chờ đợi và nhẫn nại, hơn nữa cũng

tràn đầy kỳ vọng và bất đắc dĩ.

Trương Thán hỏi:

- Chúng ta phải chờ kẻ địch tới sao?

Thái Thủy Trạch nói:

- Ngươi càng nhẫn được những thứ mà người khác không thể nhẫn, sẽ

càng có cơ hội tốt.

Đường Bảo Ngưu cảm khái:

- Ta làm người trong võ lâm, vốn cho rằng không cần giống như người

thường. Đời người thấm thoắt chỉ mấy chục năm, không phải chờ thì cũng
là nhẫn, thật sự đáng buồn. Không ngờ làm võ lâm đệ nhất tịch mịch vô
địch cao thủ giống như ta, kết quả vẫn như vậy, đúng là mất hứng.

Thái Thủy Trạch cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.