KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 345

Chu Đại Khối Nhi lại linh hoạt tiếp lời hắn:

- Chúng ta bố cục gian khổ, chính là muốn bọn chúng vào cục. Nếu

như bọn chúng không đến, chúng ta chờ chim rải phân xuống sao? Ta kêu
lên như vậy, nếu bọn chúng tấn công từ Lão Lâm tự, vừa lúc gặp phải mai
phục của Trương Thán và Thái Hắc; còn nếu như leo lên vách đá dựng
đứng, không phải là đến chiếu cố cửa hàng do chúng ta mở sao?

Đường Bảo Ngưu không ngờ Chu Đại Khối Nhi lại nói rõ ràng mạch

lạc như vậy, trong lòng khó chịu, đành phải nhìn một đống hoa cỏ dược liệu
dưới ánh trăng chiếu rọi.

Khu vực này là nơi sinh ra nhiều dược liệu hoang dại, rất nhiều người

hái thuốc đều đặt thảo dược ở nơi bằng phẳng này để phơi nắng.

Những người ở đây đều đã được đám Đường Bảo Ngưu "mời đi",

"tạm lánh", bởi vì một cuộc đại chiến sắp sửa bộc phát, bọn họ không muốn
làm liên lụy đến người vô tội.

Tác phong này lại khác biệt với mặt núi bên kia, khác biệt rất lớn.

Những người bên kia không phải bị giết sạch thì cũng bị dọa chạy hết.

Khu vực này ngoại trừ nhiều dược liệu quý giá, trên đất cũng có không

ít thuốc mà những người hái thuốc không kịp lấy đi.

Đường Bảo Ngưu cảm thấy bị những lời này của Chu Đại Khối Nhi áp

chế, rất không thoải mái, nhìn thấy dược liệu trên đất liền đâm lại mấy câu:

- Ta không sợ bọn chúng đến, chỉ sợ bọn chúng không đến. Ngươi thì

không giống, ngươi vốn nhát gan, hay là trước tiên nhặt một chút thuốc can
đảm trị thương trên đất, dùng sẵn mấy liều, tránh để lát nữa vừa thấy máu
lại hô to gọi nhỏ.

Cặp mắt Chu Đại Khối Nhi mở lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.