KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 36

- Sư thúc là người vì dân vì nước, đại nhân đại nghĩa, kẻ địch của các

người đương nhiên là địch của nước, thù của dân, còn những kẻ địch bình
thường khác các người sẽ không để trong mắt. Giống như bốn vị cao đồ,
bốn vị danh bộ sư huynh, bọn họ chủ trì chính nghĩa, đối địch với tất cả đạo
tặc coi trời bằng vung, đó là "công địch" chứ không phải là "tư địch" của cá
nhân bọn họ. Người đối địch vì thiên hạ là người đánh kính, còn người đối
địch vì tư lợi là kẻ đáng khinh. Kẻ địch của các người thông thường cũng là
"kẻ địch số một" của dân chúng, cũng tức là "thiên địch". Đây mới là kẻ
địch không dễ giải quyết, rất khó đối phó.

Vương Tiểu Thạch nói:

- Bởi vì kẻ địch của các người lợi hại, cho nên nếu không đại thành thì

sẽ đại bại. Người thành ơn đức vạn dân, kẻ bại hài cốt không còn, cho nên
quá trình đối địch càng xúc động lòng người thì càng được tôn kính.

- Có đạo lý.

Gia Cát tiên sinh uống cạn rượu trong chén:

- Bản thân cháu thì sao? Một hiệp khách, một đao khách, phải vô tình

đoạn tình mới có thể luyện thành kiếm pháp tuyệt thế, đao pháp kinh thế.
Sư phụ cháu nói rằng cháu bản tính đa tình, không thể luyện được đao pháp
tuyệt tình và kiếm pháp vô tình, lại luyện thành Nhân Kiếm Nhân Đao, như
vậy có thể cầm đao vung kiếm hành tẩu thiên hạ không?

- Nhân nghĩa là giữa người và người. Con người sống với nhau vốn là

có tình có nghĩa, nếu vì muốn luyện đao pháp kiếm chiêu mà phải tuyệt
tình tuyệt nghĩa, vậy thì làm người còn không được chứ nói gì đến làm hiệp
khách đao khách, chỉ là trò cười mà thôi. Người ở trên đời trước tiên phải
học cách làm người, sau đó mới học những việc khác, chẳng hạn như thợ
rèn thì học đập sắt, thầy giáo thì học chữ, quan lại thì học cách làm việc vì
dân, đao khách kiếm khách thì rèn luyện đao kiếm. Nếu như làm người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.