KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 475

- Đó là nhờ vào phương thuốc do Thiên Y Cư Sĩ cực khổ nghiên cứu

nhiều năm sáng chế ra, giúp ta chữa khỏi vết thương vốn đã không còn hi
vọng.

Thiên Y Cư Sĩ đột nhiên nói:

- Thương thế của ta vốn trị không hết, trị cho huynh là bởi vì có

duyên.

Lôi Trận Vũ lại hỏi:

- Ngươi có biết năm đó ta làm "đại tướng quân chém đầu", giết địch

rất nhiều, bị quyền tướng đố kị giam vào trong ngục, gần như sẽ phải biến
thành "đại tướng quân bị chém đầu", vì sao bây giờ vẫn còn đầu? Còn có
thể làm một trụ trì hèn mọn trong núi hoang miếu đổ này không?

Nguyên Thập Tam Hạn cười lạnh nói:

- Hứa Tiếu Nhất luôn làm những chuyện lấy lòng người khác.

Lôi Trận Vũ nói tiếp:

- Không phải, là Lạc Dương Ôn Vãn bảo vệ cái đầu và gia đình của ta.

Nguyên Thập Tam Hạn lạnh như băng nói:

- Đêm nay ở nơi này không có chuyện của Ôn Vãn, ít nhất hắn còn

chưa tới.

Lúc này chợt nghe Thiên Y Cư Sĩ khẽ mỉm cười, trong nụ cười lại

giống như nghe được một bài ca hay, một bài từ hay.

Lôi Trận Vũ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.