KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 59

Vì không muốn lộ dấu vết, ngay cả một thân tuyệt kỹ cũng không dám

thi triển.

Vì chịu khổ để hoàn thành nhiệm vụ, có tài năng tuyệt thế lại bị đám

người xấu xa mặc sức sỉ nhục chê cười.

Vì chân nhân bất lộ tướng, đến nỗi thiên hạ tuy lớn nhưng không có

đất dung thân, khổ đau lo sợ, ngồi chưa ấm chỗ đã phải rời đi.

Cứ như vậy chẳng màng chí lớn, nhẫn nhục sống tạm bợ đã ba năm.

Đó là vì cái gì?

Đó đều là do Vương Tiểu Thạch tự tìm lấy.

Là họa do một hòn đá trên tay hắn gây nên.

Là chuyện hắn làm ra chỉ trong một ý niệm.

Đối với một người đang chạy trốn, bản thân việc chạy trốn không phải

là khổ nhất, mà là không biết khi nào mới có thể kết thúc cuộc chạy trốn
qua năm tháng này, khôi phục lại thân phận tự do tự tại. Đáp án này có thể
vĩnh viễn không xuất hiện, đây mới là điều khiến người ta tuyệt vọng nhất.

Điều này cũng khiến Vương Tiểu Thạch đã nếm trải hết gian khổ đưa

ra một quyết định.

Trở về kinh.

Muốn biết một người có phải là nhân tài hay không, tốt nhất là quan

sát hắn vào lúc xui xẻo, xem thử hắn có còn hăng hái tiến lên phía trước
hay không, có còn kiên trì bền bỉ hay không, có còn khí thế, khí phái, khí
độ và khí phách hay không.

Thất bại chính là thời cơ tốt nhất để khảo nghiệm anh hùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.