KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 667

- Nhưng ông không thể nhẫn tâm thấy chết mà không cứu, đúng

không?

Vô Mộng Nữ cố gắng trấn định:

- Dù sao y cũng là bạn cũ của vị sư huynh đồng môn vừa mới chết của

ông.

Gia Cát tiên sinh lạnh nhạt nhìn nàng.

Vô Mộng Nữ quả thật cảm thấy mình giống như một đĩa cải trắng,

nhạt nhẽo đến mức thậm chí không thể khơi dậy khẩu vị của Gia Cát.

Nhưng nàng phải cố gắng trấn tĩnh, tiếp tục kiên cường, nếu không thì

sẽ không có đường lui, hơn nữa lui cũng không có chỗ chết.

- Cô nói sao?

Gia Cát tiên sinh vẫn thản nhiên, thờ ơ hỏi ngược lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.