KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 672

Nhưng Yến Thi Nhị lại không dám liều mạng.

Liều mạng cần phải có dũng khí. Không phải đem mạng đi liều chính

là liều mạng, mà là cái tình sống chết có nhau, sống vì kiếm cũng chết vì
kiếm.

Không có tình nghĩa sinh tử tương tri với kiếm, cùng sống cùng chết,

vậy thì không thể thi triển ra kiếm pháp thần diệu.

Lúc này Lãnh Huyết đã không còn lòng dạ nào tiếp tục chiến đấu, bởi

vì y biết mình thắng chắc.

Một kiếm thủ chân chính sẽ không khảm ám khí dùng để ám toán

người khác lên kiếm mà mình dùng, bởi vì đó là xem thường chính mình,
cũng xem thường kiếm của mình, loại người này đã không xứng được
thắng.

Kiếm khách như vậy làm sao là đối thủ của y?

Cho nên y quát lên một tiếng:

- Ngươi không xứng dùng kiếm!

Sau đó y công ra một kiếm.

Một kiếm này xuất chiêu quá mạnh, cũng quá tự tin, cho nên kiếm "rời

tay" bay ra.

Là người và kiếm đều quá tự tin, cho nên "kiếm" rời tay bay đi, chứ

không phải người "rời tay" phóng "kiếm".

Kiếm giống như người đều tràn đầy sức sống, còn có thể thấu hiểu chủ

nhân, chủ động phát ra công kích.

Tại khoảnh khắc đó, kiếm của Yến Thi Nhị hoàn toàn mất đi ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.