Hắn cảm thấy thời cơ "báo đáp" công tử đã đến, thời cơ thành danh
lập nghiệp cũng đã đến. Đây quả thực là một "cơ hội bay tới".
Khi hắn và những tử sĩ trong tập đoàn nhắc tới chuyện này, cũng gọi
đùa cơ hội này là "phi cơ".
Hắn đương nhiên không biết người mà hắn phải giết là ai, nếu không
hắn sẽ không dám nghĩ, thậm chí cũng không dám đi, bởi vì "cơ hội bay
tới" này quả thật chính là "tai họa bay tới".
Trương Hiển Nhiên của Phủng phái gần đây rất không vui, bởi vì hắn
rất thất bại.
Hắn luôn luôn là loại người "thuận lợi mọi bề", đứng dưới cờ Thái
Kinh, tranh công trước mặt Nguyên Thập Tam Hạn, bán tin tình báo cho
Thiên Y Cư Sĩ, lại đem cơ mật của Thiên Y Cư Sĩ lần lượt mật báo cho
Nguyên Thập Tam Hạn.
Làm như vậy, nếu Thiên Y Cư Sĩ và Gia Cát tiên sinh liên hợp, mình
trước tiên cũng đã bán cho bọn họ một nhân tình, sau này không lo không
có đường lui; còn nếu Nguyên Thập Tam Hạn giết chết Hứa Tiếu Nhất,
nắm lấy quyền hành, mình cũng có công trong đó.
Nhưng Nguyên Thập Tam Hạn lại biết rõ hành vi của hắn, còn đến
trước mặt tướng gia tố cáo tội trạng.
Cho nên Trương Hiển Nhiên cảm thấy rất mất mặt, cũng bị đối xử
lạnh nhạt.
Hắn không hề kiểm điểm bản thân, ngược lại cảm thấy rất bi phẫn.
Hắn không cảm thấy bán cho hai bên, một chân đạp hai thuyền có gì
không tốt, dù sao người người đều làm như vậy, chỉ là vận may của mình
không tốt mà thôi. Hơn nữa, hắn cảm thấy vận may của Nguyên Thập Tam