KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 93

Thái Kinh vuốt râu mỉm cười, từ từ đứng lên, đi đến bên cạnh lan can,

nhìn một gốc mai lạnh, chỉ nói một cách xa xăm:

- Gia Cát và ta cũng là bạn tốt, bạn cũ tương tàn, bảo ta phải làm sao

đây, ôi!

Trong lòng Phương Ứng Khán thầm mắng một câu "lão hồ ly", ngoài

mặt lại không biến sắc, lấy cớ không tiện ở lại quấy rầy Thái sư xử lý công
việc, lập tức từ biệt.

Phương Ứng Khán vừa đi, Thái Kinh lập tức triệu Long Bát vào các,

bí mật thương nghị.

Long Bát vội vàng đi tới, vừa vào các liền quỳ xuống dập đầu, liên tục

tạ tội, tự trách mình bảo vệ tướng gia bất lực.

Thái Kinh cũng không truy cứu, chỉ hỏi rõ tình hình vụ ám sát. Sau khi

Long Bát kể lại rõ ràng, lập tức thỉnh giáo:

- Thái sư, ngài thấy chuyện này…

Thái Kinh trầm giọng nói:

- Chúng ta đã xem thường Vương Tiểu Thạch, ngược lại khiến cho

Gia Cát đắc ý. Thảo nào chữ viết của Vương Tiểu Thạch phù du bất định,
ánh mắt lập lòe, hóa ra là hắn đang lừa gạt chúng ta.

Long Bát lại hỏi:

- Bây giờ nên làm thế nào?

- Toàn diện truy nã Vương Tiểu Thạch về quy án, nhớ là phải sống,

sống mới có thể giết cả Gia Cát lão nhi.

Thái Kinh nói không nhanh không chậm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.