KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 206

198

nhất của nó, tự do là bản chất của nó. Trong thực tế ngay cả
việc yêu cầu điều đó, bạn cũng đang biểu lộ cái tự do đó.

Khi bạn nói, "hai mươi mốt năm trong hệ thống giáo

dục điên khùng," khi bạn nói, "được nuôi dưỡng lớn lên
trong một gia đình Cơ đốc giáo mang tính kìm nén," thì trong
khoảnh khắc này bạn không bị đồng nhất. Bạn có thể nhìn:
biết bao nhiêu năm kìm nén của Cơ đốc giáo, biết bao nhiêu
năm của giáo dục nào đó. Trong khoảnh khắc này, khi bạn
nhìn vào nó, tâm thức này không còn là Cơ đốc giáo nữa -
bằng không thì ai sẽ nhận biết? Nếu bạn đã thực sự trở thành
người Cơ đốc giáo, thế thì ai sẽ nhận biết? Thế thì sẽ không
có khả năng nào cho việc trở nên nhận biết cả.

Nếu bạn có thể nói, "hai mươi mốt năm trong hệ thống

giáo dục điên khùng," một điều là chắc chắn: bạn chưa điên
khùng. Hệ thống này đã thất bại, nó đã không làm việc.
Jayananda, bạn không điên khùng, do đó bạn có thể thấy toàn
bộ hệ thống là điên khùng. Người điên không thể thấy được
rằng mình điên, chỉ người lành mạnh mới có thể thấy rằng
đây là tính điên khùng. Để thấy tính điên khùng là điên
khùng, lành mạnh là cần thiết. Hai mươi mốt năm đó của hệ
thống điên khùng này đã thất bại, tất cả việc huấn luyện kìm
nén đó đã thất bại. Nó không thể thực sự thành công. Nó
thành công chỉ theo tỉ lệ bạn bị đồng nhất với nó. Bất kì
khoảnh khắc nào bạn có thể đứng tách ra... Nó có đó - tôi
không nói nó không có - nhưng nó không là một phần của
tâm thức bạn.

Đây là cái đẹp của tâm thức: tâm thức có thể tụt ra khỏi

bất kì cái gì; không có rào chắn cho nó, không biên giới cho
nó. Chỉ một khoảnh khắc trước bạn còn là người Anh. Hiểu
được cái vô nghĩa của chủ nghĩa quốc gia, sau đó khoảnh
khắc thứ hai, bạn không còn là người Anh nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.