KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 25

17

huỷ diệt sẽ có đó. Khi bạn đạt tới phần tử không thể bị huỷ
diệt đó trong bản thể mình, đạt tới nhận biết vĩnh hằng đó
trong bản thể mình, bạn là con người mới, tâm thức mới. Qua
đó mà điều không thể được là có thể được, cái không đạt tới
được là đạt tới được.

Cho nên anh ta đã nhớ tới tư thế ấy. Ngắm vào cái

không biết, cái vô hình, cái không thể biết được, cái một - đó
là đích. Làm sao là một với sự tồn tại? Cái bất nhị là đích -
nơi chủ thể và khách thể bị mất đi, nơi mình và người bị mất
đi.

Có một cuốn sách rất nổi tiếng và một một cuốn sách

lớn của Martin Buber, Ta và Người. Martin Buber nói kinh
nghiệm của lời cầu nguyện là kinh nghiệm về ta-người. Ông
ấy cũng phải. Kinh nghiệm của lời cầu nguyện là kinh
nghiệm ta-người: Thượng đế là người, bạn vẫn còn là một ta,
và bạn có đối thoại, sự giao cảm với người. Nhưng Phật giáo
không có lời cầu nguyện trong nó, và Phật giáo đi cao hơn.
Phật giáo nói: Thậm chí nếu có quan hệ ta-người, bạn vẫn
còn bị phân chia, bạn vẫn còn tách rời. Bạn có thể quát tháo
lẫn nhau, nhưng vẫn sẽ không có giao cảm. Giao cảm xảy ra
chỉ khi phân chia ta-người không còn nữa, khi chủ thể và
khách thể biến mất, khi không có cái ta và không có cái
người, không người tìm kiếm và không cái được tìm kiếm…
khi có thống nhất, hợp nhất.

Hiểu điều này, nhìn vào trong hành động của người đàn

bà này và nhận ra chân lí… Người đàn bà này gọi anh ta là
Saraha. Tên anh ta là Rahul; người đàn bà này đặt tên anh ta
là Saraha. Saraha là một từ hay. Nó có nghĩa là người đã bắn
mũi tên: sara nghĩa là mũi tên, ha(n) nghĩa là việc bắn.
Saraha nghĩa là người đã bắn mũi tên. Khoảnh khắc anh ta
nhận ra ý nghĩa của hành động của người đàn bà này, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.