KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 66

58

Cho nên một hôm bạn bỗng nhiên nói, "Vâng, nó không còn
có đó nữa, nó mất rồi," và bạn cám ơn nhà phân tâm. Nhưng
đấy đơn giản chỉ là thời gian đã giúp vào, thời gian đã chữa
lành. Đấy không phải do phân tâm. Nhưng có những người
không thích đơn giản chờ đợi và ngắm nhìn.

Khi bạn mang một người điên tới một thiền viện, họ

đơn giản cho anh ta vào một góc, trong một chiếc lều nhỏ, xa
với thiền viện; họ cho anh ta thức ăn và họ bảo anh ta, "Ở đó,
yên tĩnh." Không ai tới nói chuyện với anh ta; thức ăn thì
được cung cấp, tiện nghi của anh ta được chăm nom, nhưng
không ai bận tâm về anh ta cả. Và điều phân tâm làm trong
ba năm, họ làm trong ba tuần. Trong vòng ba tuần người này
đơn giản bước ra và người đó nói, "Vâng, vấn đề hết."

Trong ba tuần bạn bị bỏ lại với vấn đề của mình - làm

sao bạn có thể tránh việc nhìn nó? Và không phân tích nào
được nêu ra cho nên không có phân tán, bạn không bị làm
sao lãng. Nhà phân tâm làm sao lãng bạn! Vấn đề có thể đã
chết đi theo cách của nó trong vòng ba tuần, nhưng nó sẽ
không chết đi bây giờ bởi vì với hỗ trợ của nhà phân tâm nó
sẽ sống ba năm, hay thậm chí còn hơn. Điều đó tuỳ thuộc vào
bạn giầu thế nào. Nếu bạn đủ giầu, vấn đề có thể tiếp tục suốt
cả đời bạn. Điều đó nghĩa là nó phụ thuộc vào bạn có thể
đảm đương chi trả được bao nhiêu. Người nghèo không chịu
đựng nhiều vấn đề. Người giầu chịu đựng; họ có thể đảm
đương được. Họ có thể tận hưởng trò chơi có vấn đề lớn.
Người nghèo không thể đảm đương được và không thể tận
hưởng trò chơi đó.

Lần sau bạn có vấn đề, nhìn vào nó, nhìn nghiêm khắc

vào nó; không cần bất kì phân tích nào. Đừng phân tích nó,
bởi vì phân tích là cách làm lãng trí. Khi bạn bắt đầu phân
tích, bạn không nhìn vào vấn đề. Bạn bắt đầu hỏi tại sao? từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.