KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 177

Kinh Sơn Chi Ngọc – Chương 20

KSCN – Chương 20
Giá Oản Chúc
Edit: Xoài | Beta: Lynn
Thật sự là đẹp trai đến chói mắt mà!

Yến Ngọc vào phòng thay quần áo. Kinh Mịch Ngọc ngồi chờ anh ở phòng
khách.
Cửa sổ ở đây hướng về phía đình viện của trang viên. Nụ hoa phượng tím
nho nhỏ đậu trên cây, sắc xanh của nụ và lá còn nhiều hơn cả màu tím của
hoa. Nhìn qua bên kia, chỉ thấy ở hai bên hành lang lộ thiên đều là bình
phong cổ bằng gỗ. Núi đá, ngọc thạch, tranh thủy mặc, không có cái nào
không phải là chất liệu truyền thống của Trung Hoa. Yến Phong Hoa quả
thật có sở thích phục cổ.
Trải qua việc này, cô mới biết được thì ra ký ức của mình với Vu Âm lại
hỗn loạn đến mức ngay cả một gia tộc nổi tiếng như Yến gia cũng không
tài nào nhớ nổi.
Kinh Mịch Ngọc lắc đầu. Được rồi, cô không muốn nghĩ tới mấy việc này
nữa. Đổi địa điểm chính là chuyện vui. Ví dụ như: lúc hai con gà con tới,
cô sẽ đưa hạt dưa với đậu phộng cho hai người họ.
Kinh Mịch Ngọc ngồi trên ghế sofa chơi điện thoại, khi nghe được tiếng
mở cửa thì ngẩng đầu lên.
Yến Ngọc thoáng cái đã thay bộ quần áo thoải mái của mình thành âu phục
giày da. Áo sơ mi trắng, đồ tây đen, cà vạt màu xám bạc. Hai chân anh lộ ra
phía dưới ống quần, vừa dài vừa thẳng.
Một tay cô chống má, nghiêng đầu trêu chọc anh, “Sửa soạn một chút vẫn
ra dáng con người lắm.”
“Cô cũng vậy.” Yến Ngọc chỉnh lại khuy măng sét được chạm khắc tỉ mỉ,
“Đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.