KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 193

nữ rất lịch sự, cũng cho thấy việc giáo dục đúng đắn lúc còn nhỏ là rất quan
trọng.”
Giản Dự cũng châm một điếu thuốc.
Yến Ngọc nhớ tới hồi ức lúc trước, đôi mắt đào hoa cong cong vì cười,
“Cái mông nhỏ của cô bé đó đỏ bừng hệt như trái đào đang kết quả trên cây
đào nhà tôi vậy!”
Giản Dự không dám đồng ý bừa với cách hình dung của Yến Ngọc, anh ta
nói, “Sau khi tra được người giám hộ của đứa trẻ nghịch ngợm đó thì tôi sẽ
báo ngay cho ông.”
Cửa phòng khám mở ra, bác sĩ bước ra, tháo khẩu trang xuống, “Không sao
rồi. Nồng độ của nước ớt cay không cao, sau khi chứng viêm tiêu đi thì sẽ
ổn.”
Giản Dự cảm ơn ông, “Cảm ơn.”
Kinh Mịch Ngọc theo sau bước ra. Lúc này cô đã có thể nhắm mắt, cặp mắt
vừa sưng vừa đỏ.
Yến Ngọc dập điếu thuốc, “Cái này cũng giống hệt như trái đào mật.”
HẾT CHƯƠNG 21

Xoài: Không liên quan nhưng mình cực ghét câu “Con nít mà nó biết gì
đâu.” Không biết thì dạy đến khi nào biết thì thôi, đừng lấy lý do đó bao
biện cho những việc sai trái mà nó làm! Cực – kỳ – hãm!
Nhưng ở đây thì không phải do thằng bé nghịch ngợm nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.