KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 196

cũng không có bạn trai giúp tôi gánh bớt vận rủi.”
“Ừm.”
“Hu hu hu.”
“Ừm.”
“Hu hu hu.” Giả khóc vài tiếng cũng không thấy Yến Ngọc tự tiến cử làm
bạn trai, chỉ nghe được câu nói như thường ngày.
“Muốn thử làm trước một chút không?” Anh cười cười hỏi.
“Cút đi.” Kinh Mịch Ngọc ngưng nũng nịu, cả người cũng tê liệt.
Lúc này, Kinh Mịch Ngọc bỗng nhiên nhớ tới ba từ “Ngọc sát chú” mà
Củng Ngọc Quán đã phát minh. Chẳng lẽ một năm qua, thật sự là nhờ
nhóm bạn trai cũ gánh giúp nên cô mới bình yên vô sự ư?
Không được, không thể bị Củng Ngọc Quán tẩy não được. Cô lắc đầu, đột
nhiên hỏi một câu, “Á, bây giờ là mấy giờ rồi?”
“4h53.”
“Vậy giờ Tôn Nhiên đang ở trên máy bay.”
“Tôn Nhiên tới Vu Âm?”
Cô nhắm mắt, hướng về phía Yến Ngọc, “Đúng vậy, tôi đi công tác để chụp
hình.”
“Chụp với cậu ta?” Yến Ngọc cao giọng, “Phim hành động?”
Kinh Mịch Ngọc hiểu câu hỏi này của anh không phải nói về phim hành
động bình thường, mà là loại phim có thêm yếu tố tình cảm. Cô nhếch
miệng cười, “Anh ghen à?”
“Không, nam nữ hoan ái cũng giống như việc ăn cơm đi ngủ bình thường
thôi. Miễn là bản thân vẫn trung thành trong suốt mối quan hệ thì những
thứ khác sao cũng được.”
Kinh Mịch Ngọc chép miệng, “Đó là bởi vì anh không đặt phụ nữ trên đầu
quả tim.” Nếu như thật sự quan tâm thì ít nhiều đều có chút lòng muốn
chiếm làm của riêng.
“Trước mắt thì vẫn chưa có người phụ nữ nào có lá gan để đứng trên đầu
trái tim tôi.”
Kinh Mịch Ngọc run lên, “Thì ra bị anh thích là một việc rất khổ sở à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.