KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 212

Kinh Mịch Ngọc chuẩn bị đi tắm thì thấy Củng Ngọc Quán nhắn WeChat
tới, “Bạn của người đại diện của anh mới đưa qua chút trái cây, đợi anh lau
khô tóc xong sẽ đem qua cho em.
“Để tôi xuống lấy.” Cô mới nhớ hôm nay có mua hai bình rượu mật đào ở
cửa hàng giá rẻ nhưng quên đưa cho hai người họ.
Kinh Mịch Ngọc ra khỏi phòng, nhìn thấy một người phụ nữ mặc đầm kẻ
sọc đang đứng ngay góc cua, hết nhìn đông lại nhìn tây.
Cô không để ý, lên lầu gõ cửa.
Người mở cửa là Củng Ngọc Quán. Anh ta mặc một bộ áo choàng tắm tơ
tằm màu trắng, khăn phủ lên mái tóc vẫn còn ẩm ướt. Củng Ngọc Quán chỉ
chỉ mấy cái túi trên bàn, “Có vài túi, em thích gì thì lấy về ăn.”
“Được.” Kinh Mịch Ngọc bước vào.
Lúc này, điện thoại của Củng Ngọc Quán vang lên. Một tay anh ta cầm điện
thoại, một tay cầm khăn lau tóc. Những giọt nước nhẹ nhàng bắn tung tóe,
thần thái mỹ nam thập phần đẹp mắt.
Kinh Mịch Ngọc cười cười thưởng thức vài giây mới bỏ bình rượu mật đào
xuống, vẫy tay với anh ta.
Củng Ngọc Quán nhìn qua. Kinh Mịch Ngọc dùng khẩu hình nói với anh
ta, “Tôi mua, không có độc.”
Anh ta gật đầu với cô, vẫn tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Kinh Mịch Ngọc chọn vài loại trái cây, sắp gọn trong một túi rồi quay
người đi ra.
Vừa quay lại đã chạm mặt Tôn Nhiên. Từ lâu anh ta đã tập boxing nên đã
quen để trần thân trên, chỉ mặc một cái quần đùi.
Nhìn thấy khung cảnh này, Kinh Mịch Ngọc oán niệm đấm vào bức tường
trắng kia.
Chỉ có điều, hai người đàn ông này, một người mặc áo choàng tắm tơ tằm,
hở nửa lồng ngực, một người hào phóng lộ ra cơ ngực, cơ bụng, cơ bắp tay.
Bốn bỏ lên năm, gà mẹ như cô cũng coi như đã thỏa mãn.
“Đừng đấm nữa.” Giọt nước vẫn chưa khô chảy dọc xuống theo cơ bắp của
Tôn Nhiên, “Về nghỉ ngơi sớm chút, mắt cũng sưng to hệt như quả đào
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.