KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 223

Lúc này Củng Ngọc Quán mới thu liễm lại sự kinh ngạc.
Kinh Mịch Ngọc đặt mông xuống ghế sofa, “Kế hoạch của tôi mọi người
đều hiểu hết rồi đúng không? Tôi sẽ liên hệ với một người bạn làm truyền
thông ở Vu Âm, để cậu ta châm ngòi thổi gió.”
Yến Ngọc, “Hiểu rồi, tất cả đều nghe theo cô.”
Tôn Nhiên, “Ừm.”
Củng Ngọc Quán lột vỏ quýt, “Tiền đồ của anh đều nhờ cả vào em đó!”
Bọn họ tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng thật ra trong lòng đều biết kế
hoạch này có chỗ thiếu sót. Chỉ có điều thấy cô có kinh nghiệm yêu đương
đến vậy nên tùy cô thôi.
Hơn nữa, sơ sót cũng có thể sửa đổi bất cứ lúc nào.
Ví dụ như, việc Yến Ngọc nhảy vào từ cửa sổ, Tôn Nhiên và Củng Ngọc
Quán đều hiểu không chỉ đơn giản là để ngầu như lời anh nói.
Kinh Mịch Ngọc cũng trong chớp mắt bừng tỉnh, hiểu ra.
Cô ném nón của Củng Ngọc Quán cho Yến Ngọc, “Nếu anh nói sớm bản
thân có sở thích giả vờ ngầu như thế thì tôi cũng chẳng cần phải vắt hết óc
suy nghĩ cách để anh thoát khỏi tên biến thái bí ẩn kia.”
Yến Ngọc chụp lấy, “Chẳng lẽ cô thật sự cho rằng, tôi làm thế chỉ để đổi
lấy sự kinh diễm trong chốc lát của cô hả?”
Kinh Mịch Ngọc “hứ” một tiếng, ngẩng đầu nhìn ba người đàn ông đẹp trai
nhưng khí chất khác nhau trước mặt, lẩm bẩm một câu, “Một mỹ nữ và ba
tên gay.”
Một khi tin tức bát quái đã bị khơi lên, truyền đi, oanh tạc thì sẽ không
tránh khỏi từ tò mò, dòm ngó từ phía công chúng.
Nếu như mất đi loại tâm lý này của người xem thì có ai rảnh mà nằm vùng
trước cửa phòng của nhân vật công chúng mấy tiếng đồng hồ chứ.
Người có mũi ưng, môi dày, lông mày bên cao bên thấp này, Kinh Mịch
Ngọc nói là nhà báo, nhưng thật ra phải nói chính xác là chó săn.
Với hắn ta mà nói, đám chó săn, quần chúng bát quái thích ăn dưa, người
nổi tiếng, thật ra chỉ như một vòng tròn. Bên trong vòng tròn này, không có
ai là cao quý hơn ai cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.