KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 6

Cô quay đầu nhìn một cái, hoảng sợ hãm phanh.
Một chiếc xe thể thao màu trắng đang vọt về phía bên này. Một nửa chiếc
xe của cô đang ở trên đường, nếu chiếc xe thể thao không dừng lại, thì hai
xe chắc chắn sẽ trực tiếp va chạm. Mà vị trí mà chiếc xe thể thao sẽ đâm
thẳng vào, chính là ghế lái cô đang ngồi.
Kinh Mịch Ngọc lập tức quay đầu xe, nhưng thời gian đã không còn kịp.
Kỳ Ngọc Phong lùi đến ven đường, gấp gáp hô to, “Quay xe! Mịch Ngọc,
quay xe lại!”
Cô nghe thấy, nhưng tốc độ xe thể thao quá nhanh, nên chỉ có thể trơ mắt
nhìn.
Xe thể thao thắng gấp, lốp xe ma sát với mặt đường phát ra âm thanh sắc
nhọn chói tai. Người đàn ông ngồi trên xe đánh tay lái qua bên phải, đầu xe
gần như kề sát thân xe của Kinh Mịch Ngọc, đụng phải chiếc Mercedes
đang đậu bên phải xe cô.
Xe thể thao đã chịu va chạm, mối nguy hiểm cũng dừng lại.
Kinh Mịch Ngọc còn chưa hoàn hồn. Phía bên trái của chiếc xe thể thao chỉ
cách cửa xe trái của cô vẻn vẹn một tấc.
Một nam một nữ ngồi trên xe cũng bất động.
“Mịch Ngọc, em có bị thương hay không?” Kỳ Ngọc Phong kéo cửa xe bên
phải ra, cúi người xuống xem xét.
Cô thở dốc một hơi, “Tôi không sao.”
Người đàn ông trên xe thể thao mở mui xe ra, nhảy xuống.
Kỳ Ngọc Phong ngẩng đầu nhìn lên, kinh ngạc nói, “Yến Ngọc?”
Yến Ngọc đứng trước đầu xe của Kinh Mịch Ngọc, ánh mắt lạnh lẽo xuyên
thấu qua cửa sổ xe, bắn về phía cô, “Xuống xe.”
“Yến Ngọc.” Kỳ Ngọc Phong gọi anh một lần nữa.
Yến Ngọc nhướng mày, “Bạn gái cũ của anh?”
“Là bạn của tôi.” Kỳ Ngọc Phong tựa một tay vào cửa xe, đứng thẳng
người.
Yến Ngọc hừ một tiếng, rõ ràng không tin lời giải thích của Kỳ Ngọc
Phong. Anh nhìn Kinh Mịch Ngọc chăm chú.
Cái nhìn sắc bén này khiến cô nhíu mày, sau đó hạ cửa xe xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.