Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
163
làm. Có trường hợp, này các Tỷ-kheo, làm được thích ý,
không đưa đến lợi ích cho người làm. Có trường hợp, này
các Tỷ-kheo, làm được thích ý, đưa đến lợi ích cho người
làm.
2. Tại đây, này các Tỷ-kheo, trường hợp này làm không
thích ý; không đem lại lợi ích cho người làm; trong trường
hợp này, này các Tỷ-kheo, nghĩ rằng về cả hai phương diện
không nên làm. Trường hợp này làm không thích ý, đây là
trường hợp nghĩ rằng không nên làm. Trường hợp làm không
đem lại lợi ích cho người làm, đây là trường hợp nghĩ rằng
không nên làm. Ðây là trường hợp, này các Tỷ-kheo, nghĩ
rằng về cả hai phương diện không nên làm.
3. Tại đây, này các Tỷ-kheo, trường hợp này làm không
thích ý, nhưng đem lại lợi ích cho người làm; trong trường
hợp này, này các Tỷ-kheo, người ta có thể biết kẻ ngu, bậc trí,
về sức kiên trì của con người, tinh tấn của con người, nỗ lực
của con người. Và này các Tỷ-kheo, người ngu không suy
xét rằng: "Dầu trường hợp này không thích ý, nhưng trường
hợp này đem lại lợi ích cho người làm". Người ấy không làm
trường hợp này. Do không làm trường hợp này, nên không
đưa lại lợi ích cho người ấy. Còn người trí, này các Tỷ-kheo,
suy xét rằng: "Dầu trường hợp này làm không được thích ý,
nhưng trường hợp này đem lại lợi ích cho người làm". Người
ấy làm trường hợp này. Do làm trường hợp này, nên đem lại
lợi ích cho người ấy.
4. Tại đây, này các Tỷ-kheo, trường hợp này làm được
thích ý, nhưng không đem lại lợi ích cho người làm; trong
trường hợp này, này các Tỷ-kheo, người ta có thể biết kẻ ngu,
bậc trí, về sức kiên trì của con người, tinh tấn của con người,
nỗ lực của con người. Này các Tỷ-kheo, người ngu không
suy xét rằng: "Dầu trường hợp này, làm được thích ý, nhưng