34
Chương IV - Bốn Pháp
tuổi hiền thiện của đời, còn trong tuổi thanh xuân, vị ấy nói
lời đúng thời, nói lời chân thực, nói lời có nghĩa, nói lời đúng
pháp, nói lời đúng luật, nói những lời đáng giữ gìn, lời nói
hợp thời cơ, hợp lý, có giới hạn, liên hệ đến mục đích, thời vị
ấy chỉ được gọi là vị trưởng lão hiền trí.
3. Này các Tỷ-kheo, có bốn pháp tác thành trưởng lão
này. Thế nào là bốn?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo có giới, sống chế
ngự với sự chế ngự của giới bổn Pàtimokkha, đầy đủ uy nghi
chánh hạnh, thấy sợ hãi trong các lỗi nhỏ nhặt, chấp nhận và
học tập trong các học pháp. Là vị nghe nhiều, thọ trì điều đã
nghe, tích tụ điều đã nghe, những pháp sơ thiện, trung thiện,
hậu thiện, có nghĩa có văn, đề cao Phạm hạnh hoàn toàn viên
mãn thanh tịnh, các pháp như vậy, vị ấy nghe nhiều, thọ trì
đọc tụng bằng lời, quán sát với ý, thể nhập với chánh kiến,
đối với bốn thiền thuộc tăng thượng tâm, hiện tại lạc trú, có
được không khó khăn, có được không mệt nhọc, có được
không phí sức; do đoạn diệt các lậu hoặc, ngay trong hiện tại,
tự mình với thắng trí, chứng ngộ, chứng đạt và an trú vô lậu
tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Này các Tỷ-kheo, bốn pháp này
tác thành vị trưởng lão.
Ai với tâm cống cao
Nói nhiều lời phù phiếm
Với tư duy không định
Như thú không ưa pháp
Xa địa vị trưởng lão
Ác kiến, không kính trọng
Và ai đủ giới hạnh
Nghe nhiều trí biện tài
Sống chế ngự bậc trí
Ðối với tất cả pháp