Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
33
Giác. Và này các Tỷ-kheo, vì rằng chúng Tăng thành tựu sự
cao cả nên Ta tôn trọng đặc biệt chúng Tăng.
(II) (22) Tại Uruvelà (2)
1. Một thời, này các Tỷ-kheo, Ta trú ở Uruvelà, trên bờ
sống Neranjarà, dưới cây bàng Nigrodha, khi mới thành
Chánh giác. Rồi này các Tỷ-kheo, rất nhiều Bà-la-môn già cả,
trưởng lão, các bậc trưởng thượng, đã đi quá nửa cuộc đời,
đã đạt cuối mức tuổi đời, đi đến ta; sau khi đến, nói lên với
Ta những lời chào đón hỏi thăm; sau khi nói lên những lời
chào đón hỏi thăm thân hữu rồi ngồi xuống một bên. Ngồi
xuống một bên, này các Tỷ-kheo, các Bà-la-môn ấy nói với
Ta như sau: "Thưa Tôn giả Gotama, chúng tôi được nghe
như sau: "Sa-môn Gotama không có kính lễ, không có đứng
dậy, không có lấy ghế mời ngồi các bậc Bà-la-môn già cả,
trưởng lão, các bậc trưởng thượng đã đi quá nửa cuộc đời, đã
đạt cuối mức tuổi đời". Thưa Tôn giả Gotama, có phải sự
tình là như vậy không? Nếu Tôn giả môn Gotama không có
kính lễ, không có đứng dậy, không có lấy ghế mời ngồi các
bậc Bà-la-môn già cả, trưởng lão, các bậc trưởng thượng đã
đi quá nửa cuộc đời, đã đạt cuối mức tuổi đời, sự tình như
vậy, thưa Tôn giả Gotama là không được tốt đẹp".
2. Này các Tỷ-kheo, về vấn đề ấy, Ta suy nghĩ như sau:
"Các Tôn giả này không hiểu gì về trưởng lão, hay các pháp
tác thành vị trưởng lão".
Nếu trưởng lão, này các Tỷ-kheo, là 80 tuổi, hay 90
tuổi, hay 100 tuổi đời, và nếu vị ấy nói phi thời, nói phi chân,
nói phi nghĩa, nói phi pháp, nói phi luật, nói những lời không
đáng giữ gìn, lời nói không hợp thời cơ, không hợp lý, không
có giới hạn, không có liên hệ đến mục đích, thời vị ấy chỉ
được gọi là vị trưởng lão ngu. Nếu là một vị tuổi trẻ, này các
Tỷ kheo, một thanh niên còn non trẻ, tóc đen nhánh, trong