370
Chương IX – Chín Pháp
thuần thục, mong rằng nghiệp ấy ta cảm thọ là không thuần
thục"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
- Thưa Hiền giả Sàriputta, có phải sống Phạm hạnh
dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm nghiệp gì được cảm thọ là
không thuần thục, mong rằng nghiệp ấy ta cảm thọ là thuần
thục"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
- Thưa Hiền giả Sàriputta, có phải sống Phạm hạnh
dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm nghiệp gì được cảm thọ là
nhiều, mong rằng nghiệp ấy ta cảm thọ là ít"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
- Thưa Hiền giả Sàriputta, có phải sống Phạm hạnh
dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm nghiệp gì được cảm thọ là
ít, mong rằng nghiệp ấy ta cảm thọ là nhiều"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
- Thưa Hiền giả Sàriputta, có phải sống Phạm hạnh
dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm nghiệp gì không được
cảm thọ, mong rằng nghiệp ấy ta được cảm thọ"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
- Thưa Hiền giả Sàriputta, có phải sống Phạm hạnh
dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm nghiệp gì được cảm thọ,
mong rằng nghiệp ấy ta không được cảm thọ"?
- Không phải vậy, thưa Hiền giả.
2. - Thưa Hiền giả Sàriputta, vì sao khi được hỏi: "Có
phải sống Phạm hạnh dưới Thế Tôn với hy vọng: "Phàm
nghiệp gì được cảm thọ hiện tại, mong rằng nghiệp ấy, ta