320
Chương XI - Mười Một Pháp
- Này các Tỷ-kheo, có thể như vậy, một Tỷ-kheo khi
chứng được Thiền định như vậy, vị ấy có thể trong đất,
không tưởng đến đất; trong nước, không tưởng đến nước;
trong lửa, không tưởng đến lửa; trong gió, không tưởng đến
gió; trong Không vô biên xứ, không tưởng đến Không vô
biên xứ; trong Thức vô biên xứ, không tưởng đến Thức vô
biên xứ; trong Vô sở hữu xứ, không tưởng đến Vô sở hữu xứ;
trong Phi tưởng phi phi tưởng xứ, không tưởng đến Phi
tưởng phi phi tưởng xứ; trong thế giới hiện tại, không tưởng
đến thế giới hiện tại; trong thế giới đời sau, không tưởng đến
thế giới đời sau; tuy vậy vị ấy vẫn có tưởng.
- Nhưng bạch Thế Tôn, như thế nào một Tỷ-kheo khi
chứng được Thiền định như vậy, vị ấy có thể trong đất,
không tưởng đến đất...; trong thế giới đời sau, không tưởng
đến thế giới đời sau; tuy vậy vị ấy vẫn có tưởng?
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo tưởng như sau:
"Ðây là an tịnh, đây là thù thắng, tức là sự tịnh chỉ tất cả
hành, sự từ bỏ tất cả sanh y, sự đoạn diệt khát ái, ly tham,
đoạn diệt, Niết-bàn". Như vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo khi
chứng được Thiền định như vậy, vị ấy có thể trong đất,
không tưởng đến đất; trong nước, không tưởng đến nước...;
trong thế giới đời sau, không tưởng đến thế giới đời sau. Và
trong những gì được thấy, được nghe, được cảm giác, được
thức tri, được đạt đến, được tầm cầu, được ý suy tư, tại đấy,
vị ấy có thể không có tưởng. Tuy vậy vị ấy vẫn có tưởng.
(IX) (20) Thiền Ðịnh (2)
1. Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:
- Này các Tỷ-kheo, có thể chăng một Tỷ-kheo khi
chứng được Thiền định như vậy, vị ấy có thể trong đất,
không tưởng đến đất; trong nước, có thể không tưởng đến