322
Chương XI - Mười Một Pháp
1. Rồi một số đông Tỷ-kheo đi đến Tôn giả Sàriputta...
(như kinh số 7, chương mười pháp, chỉ khác đây là Tôn giả
Sàriputta).
(XI) (22) Thiền Ðịnh (4)
1. Tại đấy, Tôn giả Sàriputta nói với các Tỷ-kheo:
- Này chư Hiền, có thể chăng một Tỷ-kheo khi chứng
được Thiền định... được ý suy tư. Tại đấy, vị ấy có thể không
có tưởng; tuy vậy, vị ấy vẫn có tưởng?
- Thưa Hiền giả, chúng tôi từ xa đi đến để được biết ý
nghĩa của lời nói này từ Tôn giả Sàriputta. Lành thay, nếu ý
nghĩa lời nói này được Tôn giả Sàriputta nói lên. Sau khi
nghe Tôn giả Sàriputta, các Tỷ-kheo sẽ thọ trì.
- Vậy này chư Hiền, hãy nghe và khéo tác ý, tôi sẽ nói.
- Thưa vâng, Hiền giả, các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn
giả Sàriputta. Tôn giả Sàriputta nói như sau:
2. Này các Hiền giả, Tỷ-kheo khi chứng được Thiền
định như vậy, vị ấy có thể trong đất, không tưởng đến đất...
được ý suy tư. Tại đấy, vị ấy có thể không có tưởng. Tuy vậy,
vị ấy vẫn có tưởng.
- Như thế nào, thưa Hiền giả Sàriputta, một Tỷ-kheo
khi chứng được Thiền định như vậy, vị ấy có thể trong đất,
không tưởng đến đất... được ý suy tư; tại đấy, vị ấy có thể
không có tưởng; tuy vậy, vị ấy vẫn có tưởng?
- Ở đây, này các Hiền giả, Tỷ-kheo tưởng như sau...
(như số 20 kinh trước)... tuy vậy, vị ấy vẫn có tưởng.