Nguồn: Tác giả tính toán theo số liệu NBS (2009a, 2011a)
Kết quả tính toán đối với 2 năm 2008 và 2010 cho thấy, thu nhập từ lao động
(chiếm 36,7% – năm 2008 và 35,5% – năm 2010) và gia đình chu cấp (chiếm tỉ
trọng 40,2% – năm 2008 và 39,6% – năm 2010) đang là hai nguồn kinh tế duy trì
cuộc sống chủ yếu của người già ở Trung Quốc. Tuy nhiên, kết quả rất khác biệt
giữa nông thôn và thành thị. Tại nông thôn, chỉ cần còn đủ sức và khả năng lao
động, người già thường sẽ vẫn có xu hướng tiếp tục các công việc nông nghiệp
hoặc phi nông nghiệp để tự đảm bảo cuộc sống, trong khi đó, những người già ở
thành phố và thị trấn ít có khuynh hướng làm thêm việc gì đó đem lại thu nhập
sau khi đã nghỉ hưu. Do đó, tại nông thôn, năm 2010 có 50,7% số người trên 60
tuổi có nguồn thu nhập từ lao động, trong khi đó chỉ có 4,5% thu nhập từ tiền
lương hưu, tiền dưỡng lão. Trái lại, tại các thị trấn, hai con số này lần lượt là
30,4% và 23,6%. Đặc biệt, tại các thành phố, năm 2010 gần 70% số người từ 60
tuổi trở lên sống dựa vào lương hưu và trợ cấp dưỡng lão, trong khi chỉ có 7,3%
số người trong nhóm tuổi này sống dựa vào nguồn thu từ lao động. Điều này có
nghĩa là tại nông thôn độ bao phủ của hệ thống an sinh xã hội đối với người cao
tuổi vẫn còn rất thấp mặc dù trong hơn 20 năm qua chính phủ Trung Quốc luôn
nỗ lực thực thi các biện pháp để đảm bảo cuộc sống cho người cao tuổi tại nông
thôn. Năm 2006, chính phủ Trung Quốc đưa ra cam kết đến năm 2020 sẽ xây
dựng một mạng lưới an sinh xã hội có độ bao phủ toàn diện tại thành thị và nông
thôn. Năm 2009, trong dự thảo về “Luật bảo hiểm xã hội” có đưa ra quy định về