Nguồn: Tác giả tổng hợp
Đối với quỹ dưỡng lão, những khó khăn chủ yếu xuất hiện khi mức chi trả
thiếu tiêu chuẩn chung và các quỹ đầu tư từ các khoản nộp bảo hiểm vào tài
khoản cá nhân có triển vọng không sáng sủa. Với việc tiền bảo hiểm dưỡng lão
hình thành từ hai nguồn (i) xã hội và chính quyền cùng đóng góp và (ii) tài
khoản dưỡng lão cá nhân – hình thành từ việc doanh nghiệp đóng 20%, lao động
đóng 8%, số liệu thống kê cho thấy chính phủ Trung Quốc đang đối diện với tình
trạng “quá tải” về chi phí dưỡng lão. Sau khi chính phủ Trung Quốc tiếp tục tăng
mức tiền dưỡng lão lên 1.721 RMB/người/tháng (có hiệu lực từ 1/1/2012), mức
thiếu hụt tiền dưỡng lão ngày càng tăng. Cụ thể, số liệu trong “Báo cáo phát triển
tiền dưỡng lão Trung Quốc năm 2012” do Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc
thực hiện cho thấy đối với loại hình bảo hiểm hình thành từ đóng góp của xã hội
và chính quyền, năm 2011 có 14 tỉnh thành không có đủ nguồn thu để chi trả bảo
hiểm dưỡng lão cho người lao động đã nghỉ hưu ở thành thị, với mức thiếu hụt
lên tới 76,7 tỉ RMB (tương đương 0,16% GDP), tăng so với mức 67,9 tỉ RMB