KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 179

sẽ xông vào đánh anh tàn phế, rồi đem cái án còn treo lơ lửng của cha anh ra
mà phán xét tận cùng và chụp lên đầu cha con anh tội danh báo thù giai cấp,
thì nguy hại vô cùng. Ngoài kia toàn là phần tử trí thức, các viên chức già, văn
nhân mặc khách; bản thân họ cũng như gia đình họ dù ít dù nhiều đều có vấn
đề, khó lòng cứu giúp được anh, ngược lại họ còn nhờ các anh những người
trai trẻ đứng mũi chịu sào, vì vậy anh chỉ còn một cách là răn đe đối phương
theo kiểu “giang hồ”:

- Đại Niên, hãy nghe đây, tao phải nói trước cho mày rõ, người anh em

chúng tao không phải là đèn cạn dầu, mà là băng đảng như ai, thằng nào dám
động tay thì đêm nay sẽ cho nó và bè lũ xóa sổ, có tin không?

Con người khi hùng hổ như loài thú đều hoàn nguyên về bản năng

nguyên thủy, bất kể là gì, chó hay sói, cũng phải nhe răng tất. Tương tự, anh
không thể không hù dọa, mắt trợn ngược và nhìn chòng chọc vào đối phương,
làm cho chúng hiểu rằng tao là thằng cảm tử, việc gì cũng có thể làm, dã man
như một tên thổ phỉ.

Anh vừa dứt lời thì còi xe cứu hỏa hú vang xé trời, lính chữa cháy mang

áo giáp, đội mũ sắt vây kín văn phòng, kéo vòi phun nước sẵn sàng đợi lệnh
của Đại Lý. Lại thêm phái tạo phản nhà in ngồi xe mui trần kéo đến chi viện,
thị uy. Thời ấy, mỗi phe phái, mỗi tuyệt chiêu, cứ thế mà đấu khẩu, đấu tay,
đấu vũ khí tự có, nếu có quân đội đứng sau xách động thì e sẽ sử dụng luôn cả
súng đạn. 

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.