KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 223

- Đó là bài dành cho giọng nam - anh bảo.
- Hay Ẩm tửu ca trong Trà hoa nữ vậy, nhưng ca từ nghe không hay -

Sảnh do dự.

- Không hề gì, nhà quê ai mà hiểu, và em cũng có thể hát không thành

lời.

Sảnh đứng dậy, lấy hơi, nhưng lại nói:
- Tốt nhất là không nên hát nhạc ngoại.
Anh nghĩ chẳng ra bài gì đáng hát, Sảnh ngừng một lát và vui hẳn lên.
- Tam thập lý phổ dân ca Trung Quốc!
Sảnh cất giọng, càng hát, mắt càng như có ánh sáng, ngoài song tụ tập cả

một lũ nhóc với mấy bà chị, bài ca vừa dứt thì bỗng nghe tiếng hét rõ to:

- Hát hay quá!
Người vừa hét chính là bé Mao, và sau đó đến phần các bà chị xì xào:
- Cô dâu từ đâu đến?
- Chẳng hay ở lại được mấy ngày?
- Nhà mẹ đẻ tận nơi nào vậv?
Anh mở cửa mời mọi người vào nhà và giới thiệu đây là vợ tôi. Khách cứ

đứng bên ngoài cười cười, chẳng ai chiu bước, anh phải lấy gói kẹo cứng phân
chia cho bà con, đoạn nói “cách mạng hóa rồi, cưới xin cũng theo đời sống
mới, chúng tôi vừa kết hôn xong!”.

Anh dẫn Sảnh đi ra mắt với bí thư chi bộ đảng, đội trưởng sản xuất, kế

toán, lũ nhóc vừa nhai keo vừa chạy theo sau. Một bà chị dặn anh “sang nhà
bắt con gà mái mạ”, người khác bảo “cả trứng nữa nhé”, “muốn ăn rau gì, thì
đến hái rau đó”... Anh quay lại tâm sự với Sảnh:

- Em nghe có tình cảm không, nhưng sầu này trả tiền, một hai chẳng lấy,

đưa qua trả lại mấy bận mới chịu nhận. Không thể lấy tiền mà nợ tình người,
dẫu vậy tình người đã sẵn có trước, dân ở đây không xem anh như người ngoại
lai. - Anh tỏ ra đắc ý, và nói tiếp - với giọng ca của em, anh nghĩ, trường tiểu
học thôn này không thể không hoan nghênh. Em chẳng phải dầm mưa dãi
nắng, cả năm lội đồng, tất nhiên là em còn hát cho anh nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.