KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 136

136

Thân căn, lúc hợp mới biết xúc,

Ý căn, phân vân không manh mối;

Cách tƣờng, nhĩ căn vẫn nghe tiếng,

Dầu xa, dầu gần, đều nghe đƣợc;

Năm căn so sánh thật không bằng,

Nhƣ thế, mới là thông chân thật.

Tính thanh trần, có động, có tĩnh,

Trong tính nghe thành có, thành không;

Khi không tiếng, gọi là không nghe,

Đâu phải thật không còn tính nghe;

Không tiếng, tính nghe đã không diệt,

Có tiếng, tính nghe đâu phải sinh;

Trọn rời cả hai thứ sinh diệt,

Nhƣ thế, mới là thƣờng chân thật.

Dầu cho, trong lúc đƣơng ngủ mê,

Không vì không nghĩ, mà không nghe;

Tính nghe ra ngoài sự suy nghĩ,

Thân, ý không thể so bằng đƣợc.


Chi 4. Chuyển mê thành ngộ

“Hiện nay, trong cõi Sa bà nầy,

Các thứ thanh luận đƣợc truyền bá,

Do chúng sinh bỏ mất tính nghe,

Theo thanh trần, nên bị lƣu chuyển;

A Nan, tuy có tính nhớ dai,

Vẫn không khỏi mắc các tà niệm;

Há không phải tùy chỗ chìm đắm,

Xoay ngƣợc dòng, thoát khỏi hƣ vọng.

A Nan, ông hãy nghe cho chín,

Nay tôi nƣơng uy lực của Phật,

Tuyên nói phép Tam muội chân thật,

Chắc nhƣ Kim cƣơng vƣơng, nhƣ huyễn,

Không nghĩ bàn, xuất sinh chƣ Phật.

Ông nghe tất cả Pháp bí mật

Của chƣ Phật, số nhƣ vi trần,

Nếu trƣớc hết, không trừ dục lậu,

Nghe nhiều, chứa chấp thành lầm lỗi;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.