KINH THUẾ
KINH THUẾ
Cuồng Thượng Gia Cuồng
Cuồng Thượng Gia Cuồng
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 10
Chương 10
Tiếng đánh nhau trên lầu đã kinh động đến thị trưởng Bạch. Lão tiên sinh
vừa vặn trông thấy tư thế cưỡi ngựa của con trai mình qua khe cửa.
Điều làm ông ta kinh hãi, chính là con mình trước giờ vẫn rất mẫu mực,
chưa từng khiến người lớn lo lắng, giờ lại ở trong trường hợp quan trọng
trình diễn võ thuật. Nó đã chịu kích thích gì đây?
Thị trưởng Bạch xông lên kéo thằng con xuống và lớn tiếng chất vấn:
“Uy Uy! Con đang làm gì vậy!”
Bạch thiếu gia nhìn đoàn người có nam có nữ tiến vào phòng, lại trừng
mắt nhìn Thường Thanh đang rên hừ hừ trên mặt đất thì thấy hận đến ngứa
răng.
Thường Thanh gắng gượng đứng dậy, mở đôi mắt bị đánh sưng vù và giải
thích: “Thị trưởng Bạch đừng trách tiểu Uy, lần trước cậu ấy đến công ty tôi
gặp chút hiểu lầm, cũng phải trách nhân viên chỗ tôi không hiểu chuyện,
còn kinh động đến cục cảnh sát. Con nhà ai chả có lúc tuổi trẻ khí thịnh, hết
giận là tốt rồi, không sao đâu, không sao đâu!”
Chỉ hai ba câu anh ta đã giải thích tuốt tuồn tuột, Bạch thiếu gia đầy bụng
uất ức nhưng chẳng thể để người biết, chỉ đành run run chỉ tay vào Thường
Thanh: “Ngươi… ngươi…”
Chủ tịch Thường nghĩ thầm: “Tao là ông nội mày đấy! Ngươi cái rắm!”
Sau đó càng rên lợi hại hơn. Có cấp dưới hiểu chuyển lập tức đưa chủ tịch
nhà bọn họ đến bệnh viện.