227
khác, cứ ăn thịt trong bụng con voi, và
sống ở đấy.
Thời gian trôi qua, với sự xúc chạm gió
mùa hạ và sức nóng tia sáng mặt trời,
thân xác ấy bị khô và nhăn nhúm lại.
Cửa vào của chó rừng bị đóng kín.
Bụng con voi không có ánh sáng. Con
chó rừng như vậy sống cách biệt với
thế giới bên ngoài. Khi thân xác con
voi khô héo, thịt bị khô héo, máu bị
khô cạn, không tìm được lối thoát ra,
nó hoảng sợ, chạy qua chạy lại đập chỗ
này chỗ kia, cố tìm cửa để thoát ra.
Như vậy nó trồi lên sụp xuống trong
bụng con voi như một cục bột trong cái
nồi đang sôi.