KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 222

phiếm này ta sẽ đem bố thí hết, vì làm như thế ta sẽ thọ hưởng phước đức
hơn nhiều."

Thế là ngài từ chỗ ngồi đứng dậy, sau khi xin đức vua thỏa thuận, ngài bố thí
rất hào phóng.

Ðến ngày thứ bảy, thấy vàng bạc vẫn không suy giảm, ngài suy nghĩ: "Vàng
bạc này có nghĩa gì đối với ta? Trong khi ta chưa bị tuổi già chế ngự, ta
muốn ngay bây giờ phát nguyện xuất gia tu hành; ta quyết tu tập các Thắng
trí và các Thiền chứng, ta quyết tái sinh lên cõi Phạm Thiên". Thế là ngài ra
lệnh mở các cửa lớn trong nhà ra, rồi bảo gia nhân lấy của cải đem, bố thí
rộng rãi, vứt bỏ nó như một vật bất tịnh, ngài đoạn trừ các tham dục của
nhãn quan, và những tiếng khóc than cùng nước mắt đông đảo của họ hàng
quyến thuộc, ngài ra đi từ kinh thành, đến tận vùng Tuyết sơn.

Tại đó ngài sống theo lối độc cư, và khi đi tìm một chốn an lạc để trú thân,
ngài thấy nơi này, rồi quyết định ở lại; chọn cây bầu làm nơi ăn chốn ở, ngài
sống tại đó, ngủ ngay dưới gốc cây bầu ấy. Không bao giờ cư trú trong làng,
ngài trở thành một người sống trong rừng, không bao giờ ngài dựng chòi lá,
mà chỉ ở dưới gốc cây này, ở ngoài trời, thường an tọa, hoặc nếu ngài muốn
nằm thì chỉ nằm trên mặt đất.

Ngài không dùng cái chày, mà chỉ dùng hàm răng nghiền nát thức ăn, ngài
chỉ ăn những thức ăn không nấu bằng củi lửa, không bao giờ một thứ hạt còn
vỏ lọt vào miệng ngài, ngài chỉ ăn ngày một lần và chỉ ngồi ăn một lần. Trên
mặt đất, dường như ngài đã hòa cùng với tứ đại làm một, ngài sống hành trì
giới đức của bậc xuất gia khổ hạnh. Trong Tiền thân ấy, như ta được biết,
Bồ-tát rất thiểu dục.

Vì vậy chẳng bao lâu, ngài đạt các Thắng trí và các Thiền chứng (năm thần
thông: Abhinnà; và tám cấp thiền: Jhànà) và ngài sống nơi ấy trong hỷ lạc
của thiền định. Về trái cây rừng, ngài không đi đâu xa, khi trái cây mọc trên
cây, ngài ăn trái; vào mùa hoa nở, ngài ăn hoa; khi lá mọc, ngài ăn lá; khi
không còn lá nào ngài ăn vỏ cây. Vào buổi sáng ngài thường hái quả cây ấy,
không bao giờ vì tham lam mà ngài đứng dậy đi hái quả cây nào khác. Ở nơi
ngài ngồi, ngài dang tay ra lượm các trái cây trong tầm tay, ngài ăn các thứ
trái cây đến tay ngài, không phân biệt ngon dở .

Trong khi ngài tiếp tục tìm lạc thú như vậy, nhờ thần lực công đức của ngài,
chiếc ngai hoàng thạch của Sakka (Ðế Thích) Thiên chủ nóng rực lên (tương
truyền chiếc ngai vàng này nóng lên khi Ðế Thích Thiên chủ sắp mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.