Chàng trai đáp rồi đem hoàng hậu về nhà thọ hưởng lạc thú với nàng. Hai
người đâm ra say mê nhau, và bí mật trốn khỏi nhà chạy sang một xứ khác,
không ai biết họ đi đâu và đường đi của họ chẳng khác nào đường của con
tàu trên biển cả.
Vua truyền đánh trống thông báo khắp kinh thành, nhưng dù đã tìm mọi nơi,
họ vẫn không thấy nàng đã đến đâu cả. Sau đó nỗi đau buồn khủng khiếp vì
thiếu nàng xâm chiếm trọn tâm can vua. Tim ông bừng nóng rực và trào máu
ra ngoài! Tiếp theo đó, máu từ ruột gan chảy ra khiến bệnh trầm trọng thêm.
Các ngự y tài danh đều không thể chữa trị được đành bó tay.
Bồ-tát suy nghĩ: "Bệnh này không phải do nội thân vua, mà do vua mắc
tương tư vì không thấy hoàng hậu. Ta thử dùng vài phương cách chữa trị
xem sao. "Ngài liền gọi hai quốc sư hiền trí của vua là Àyura và Pukkusa
vào bảo:
- Ðức vua không có bệnh gì, ngoại trừ tâm bệnh chỉ vì ngài không thấy
hoàng hậu đó thôi. Giờ đây ngài là bậc cứu hộ cao cả đối với thần dân. Ta
quyết tìm mọi cách trị bệnh ngài. Ta muốn triệu tập một đám quần chúng
vào sân chầu và bảo một người biết xảo thuật nuốt lưỡi kiếm sắc biểu diễn
việc này. Ta sẽ đưa Hoàng thượng ra cửa sổ nhìn xuống đám đông. Ngài sẽ
nhìn người nuốt lưỡi kiếm và hỏi: "Có việc gì khó hơn thế chăng?". Lúc ấy,
này Tôn giả Àyura, xin hãy đáp: "Nói: Ta sẽ từ bỏ vật này vật kia, còn khó
hơn nữa". Sau đó ngài sẽ hỏi Tôn giả Pukkusa, và Tôn giả cần phải trả lời:
Tâu Ðại vương, nếu một người nói: "Ta từ bỏ vật này vật kia", rồi lại không
bỏ nó được, thì lời nói đó sẽ vô ích thôi. Không ai sống hay uống ăn bằng
những lời như vậy, nhưng người nào hành động theo lời nói và đem cho một
vật đúng theo lời hứa thì chính họ làm được một việc khó hơn việc kia nữa
đấy". Sau đó ta sẽ tìm cách tiến hành mọi sự tiếp theo.
Thế là ngài bảo tập họp một đám đông. Rồi ba bậc trí nhân ấy vào trình vua:
- Tâu Ðại vương, có đám đông trong sân chầu. Nếu ai nhìn xuống đó đổi sầu
làm vui. Vậy xin Ðại vương hãy cùng chúng thần đến đó xem sao.
Ba vị rước vua đến hé mở cửa sổ cho vua nhìn thấy đám đông. Nhiều người
lần lượt biểu diễn các xảo thuật mà mình biết. Sau cùng có một người nuốt
lưỡi kiếm sắc cạnh dài ba mươi ba phân (33 phân Anh: khoảng 80 cm).
Vua thấy vậy suy nghĩ: "Người này đang nuốt lưỡi kiếm, ta muốn hỏi các
bậc trí nhân này xem có việc gì khó hơn không?"