KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 343

Ràma bảo, rồi tháo đôi hài rơm ra, ngài trao chúng cho vương đệ. Thế là ba
vị nhận lấy đôi hài, từ tạ vị hiền nhân và lên đường về Ba-la-nại cùng với
đoàn người hộ tống đông đảo.

Trong ba năm liền, đôi hài ấy cai trị vương quốc. Triều thần đặt chúng lên
ngai, khi hội chúng xét xử một việc gì. Nếu vụ kiện được xét xử sai, đôi hài
sẽ đập vào nhau. Và khi thấy dấu hiệu ấy, sự việc kia được xét lại, đến khi
việc phán xét đúng đắn thì đôi hài nằm yên.

Khi thời gian ba năm ấy đã qua, bậc trí nhân ra khỏi rừng, đi đến Ba-la-nại,
và vào ngự viên. Các vương tử nghe tin ngài đến, liền cùng một đoàn hộ
tống đông đảo đi đến hoa viên, và phong Sità lên làm chánh hậu, rồi làm lễ
quán đảnh (rảy nước thánh) cho cả hai. Khi cử hành lễ quán đảnh như thế
xong, bậc Ðại Sĩ đứng trên chiếc vương xa lộng lẫy với một đám đông vây
quanh tiến vào kinh thành, đi diễu quanh một vòng theo hướng bên hữu, rồi
ngự lên thượng lầu vĩ đại của cung điện nguy nga Sucandaka kia, ngài trị
nước tại đó rất chân chánh trong mười sáu ngàn năm, và về sau đi lên cộng
trú cùng hội chúng của chư Thiên.

Vần kệ này từ trí tuệ tối thắng giải thích phần kết thúc câu chuyện:

Trăm năm nhân với sáu mươi lần,

Một vạn năm thêm, chuyện kể rằng

Dũng sĩ Rà-ma lên ngự trị,

Cổ ngài ba ngấn, hạnh phúc tràn

*.

Khi bậc Ðạo Sư chấm dứt Pháp thoại này, Ngài tuyên thuyết các Sự Thật.
Bấy giờ, lúc kết thúc các Sự Thật, người địa chủ đã được an trú vào Sơ quả
(Dự Lưu).

Rồi Ngài nhận diện tiền thân:

- Thời ấy, vua Suddhodana là vua Dasaratha, hoàng hậu Mahàmayà là mẫu
hậu, mẹ của Ràhula là Sità, Ànanda là Bharata và Ta chính là hiền giả Ràma.

-ooOoo-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.