KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 355

7. Kìa, biển xanh như cỏ cát tường,

Tưởng như nhìn đám lúa nàng hương,

Sup-pà, hãy nói cho bè bạn,

Tên gọi là gì của đại dương?

Ngài đáp lời qua vần kệ tiếp theo:

8. Này các thương nhân xứ Bhar-ka,

Ði tìm vàng bạc bán đường xa,

Ðại dương đây chính Ku-sa đó,

Thuyền của các người đã lạc qua.

Bấy giờ trong biển này có rất nhiều ngọc bích quý. Cũng như trước, ngài lấy
một mớ ngọc và cất trên thuyền. Qua khỏi biển này, con thuyền đi đến một
biển tên gọi là Nalamàla (Bãi Lau sậy), có hình dáng một bãi lau sậy hay
một rừng tre. Các thương nhân hỏi tên biển qua vần kệ:

9. Kìa đại dương như một khóm lau,

Khác nào ta thấy rặng tre đâu,

Sup-pà, hãy nói cho bè bạn,

Biển cả này tên gọi thế nào?

Bậc Ðại sĩ đáp lại qua vần kệ sau:

10. Này các thương nhân xứ Bhar-ka,

Ði tìm vàng bạc bán đường xa,

Biển này tên gọi Na-la đó,

Thuyền của các người đã lạc qua.

Bấy giờ biển này đầy san hô với màu khóm tre, ngài lại hốt một mớ đá quý
này và cất lên tàu.

Sau khi đi qua biển Nalamàla, các thương nhân đến một biển có tên là
Valabhàmukha (Lòng chảo). Ở đây nước rút đi và dâng lên một phía, và như
vậy nước rút đi ở mọi phía và dâng lên trên các vách đá thẳng đứng để lại
một vùng như thể cái hố sâu. Một đợt sóng dâng tràn lên một phía, khác nào
một bức tường: tai lại nghe một tiếng gầm thét khủng khiếp, tưởng chừng
làm thủng màng tai hoặc vỡ cả tim ra. Khi thấy cảnh này, các thương nhân
kinh hoảng và hỏi tên biển qua vần kệ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.