KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 353

giả tài ba, có ngài trên tàu thì không con tàu nào đến hại nữa. Dù ngài mù
lòa, bậc trí giả Suppàraka vẫn là người tuyệt hảo". Vì thế họ đi đến ngài và
mời ngài làm thuyền trưởng.

- Này các hiền hữu - ngài đáp - ta mù rồi, làm sao lái thuyền các bạn được?

- Thưa Tôn giả, quả ngài mù thật đấy - các thương nhân bảo - song ngài là
người tài giỏi nhất.

Vị họ cứ năn nỉ ngài mãi không ngớt nên cuối cùng ngài chấp thuận.

- Như các bạn đã nói với ta - ngài bảo - thì ta sẽ làm thuyền trưởng của các
bạn.

Sau đó, ngài bước lên chiếc thuyền của họ.

Họ lái thuyền ra giữa đại dương. Suốt bảy ngày liền, thuyền đi không gặp rủi
ro nào, rồi một ngọn gió trái mùa nổi lên. Thuyền trôi dạt bốn tháng trên
vùng đại dương hoang dã, cho đến lúc vào được một nơi gọi là Biển
Khuramàla (Bãi Dao nhọn hoắc). Tại đây loài cá có thân như người với
mõm nhọn hoắc như lưỡi dao, nhào lộn dưới nước. Các thương nhân quan
sát loài cá này, vừa hỏi bậc Ðại Sĩ biển này tên gì, vừa ngâm vần kệ đầu:

1. Ðám người kia mũi nhọn như dao,

Vừa nhảy lên cao, lại lộn nhào,

Hãy nói, Sup-pà, cho chúng bạn,

Biển này được biết với tên nào?

Bậc Ðại sĩ nghe câu nói này, liền ôn lại trong trí các kiến thức thủy thủ của
ngài, rồi đáp qua vần kệ thứ hai:

2. Này các thương nhân cảng Bhar-ka,

Ði tìm vàng bạc bán đường xa,

Ðây là biển cá Khu-ra đó,

Thuyền của các người đã lạc qua.

Lúc bấy giờ đại dương này có nhiều kim cương. Bậc Ðại sĩ suy nghĩ rằng
nếu ngài bảo chúng bạn đây là biển kim cương, họ sẽ làm chìm tàu do lòng
tham hốt nhiều kim cương. Vì thế, ngài không nói gì cả, song sau khi đưa
thuyền đến, ngài lấy một sợi dây thừng và thả lưới xuống như thể bắt cá. Với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.